Danh sách chương

Cố Vân Tịch nghiên cứu cẩn thận rất nhiều dược điển trong hệ thống, cuối cùng cô vẫn không thể điều chế ra loại độc này!

Ngày hôm nay Cố Vân Tịch đi xem tình trạng hồi phục của Tần Mạc.

Sau khi bắt mạch xong, Cố Vân Tịch cười nói: “Hồi phục tốt, tiếp tục uống thuốc một khoảng thời gian nữa là không sao!”

Không sao!

Không sao!

Tần Mạc mong đợi câu này 20 năm, hôm nay cuối cùng cũng nghe được!

Hiện tại, ngời sự hưng phấn thì là phấn khích!

“Vân Tịch, cảm ơn cô! Thật sự cảm ơn cô!” Tần Mạc lúc này chân thành cảm ơn Cố Vân Tịch, trong cuộc đời của anh ta chưa bao giờ thoải mái như vậy. 

Cố Vân Tịch cười: “Tôi là bác sĩ, đây là chuyện tôi nên làm.”

Vừa nói, cô vừa lấy túi thuốc ra đưa cho Tần Mặc, “Cái này, là thuốc của ông nội anh, gần đây ông ấy hồi phục như thế nào?”

Nói đến đây, Tần Mạc lại càng vui vẻ hơn!

“Tình trạng của ông ngoại đã tốt hơn nhiều, đúng rồi, tôi đang muốn mời cô đi kiểm tra cho ông ngoại tôi một chút!”

Cố Vân Tịch suy nghĩ một chút: “Được, tôi vẫn tự mình đi xem! Hôm nay ông ngoại cậu có rảnh không? Tôi có thể đi ngay bây giờ.”

“Có thời gian, chúng ta đi ngay bây giờ!”

Đến Diêu gia, Diêu Văn Tích, Diêu Văn Hoa và Diêu Vũ Thần đã đến công ty, chỉ có Phan Chỉ Quân ở nhà, Diêu Mộng Kỳ đi dạo phố.

Tần Mạc chào hỏi Phan Chỉ Quân, sau đó dẫn Cố Vân Tịch đi gặp Diêu lão gia tử!

Tinh thần gần đây của ông rất tốt, đang bận công việc ở thư phòng.

Khi Cố Vân Tịch đi vào, lão gia tử rất vui vẻ, nói vài lời cảm ơn, Cố Vân Tịch kiểm tra cho ông, ông hồi phục rất tốt. 

Sau đó đi ra ngoài, đi ngang qua một nơi ở ban công thì thấy Lạc Vũ Vi đang đọc sách y, đúng lúc Diêu lão gia tử đến lúc phải uống thuốc, Diêu Vũ Thần không ở nhà, Tần Mạc phải đi sắc thuốc!

“Vũ Vi, em giúp anh tiếp Vân Tịch, anh đi sắc thuốc cho ông ngoại!”

“Được!”

“Không cần đâu!” Cố Vân Tịch vội nói: “Tôi về trước, không làm phiền mọi người!”

“Đừng vậy, mời cô đến một chuyến, ở lại ăn cơm đi, sau đó tôi đưa cô về.” Tần Mạc tràn đầy cảm ơn với Cố Vân Tịch, cho nên anh ta thật lòng muốn giữ cô ở lại ăn cơm.

Thấy Cố Vân Tịch chuẩn bị từ chối, anh ta vội nói: “Ở lại đi, tôi rất biết ơn cô, phải cho tôi cơ hội cảm ơn cô chứ!”

“Đúng đúng! Vân Tịch, ở lại đi! Sắp đến giờ cơm trưa rồi, ở lại ăn cơm đi, buổi chiều hãy về!” Lạc Vũ Vi rất nhiệt tình, cùng giúp Tần Mạc giữ lại. 

Thật ra Cố Vân Tịch có ấn tượng rất tốt đối với Lạc Vũ Vi, hai người không hợp nhau lắm, nhưng lại rất thân thiết với nhau. 

Cố Vân Tịch đồng ý ở lại. 

Tần Mạc đi sắc thuốc, Cố Vân Tịch ngồi bên cạnh Lạc Vũ Vi. 

Lạc Vũ Vi cầm lấy quyển sách y dược nói với Cố Vân Tịch: “Đây là quyển sách y mà tôi trân trọng nhất! Khi không có chuyện gì làm, tôi sẽ lấy ra xem một chút!”

Cố Vân Tịch nhìn quyển sách y rất cũ kia, bên trong có ghi lại không ít kiến thức về thảo dược. 

“Cô có hứng thú với ngành y sao?”

Lạc Vũ Vi cười một tiếng: “Thật ra thì, tôi từng xuất thân từ một gia đình tri thức, chắc cô đã từng nghe câu nói này, đó là một loại văn nhân, hiểu chút y thuật, từ khi tôi còn bé có tiếp xúc qua một chút.”

“Sau này vì bên tình của Tần Mạc tôi lại càng muốn học y hơn, hơn nữa, người nhà tôi cùng từng vì bệnh mà qua đời, khi đó tôi hy vọng mình có bản lĩnh chưa khỏi cho họ! Nhưng đáng tiếc, tôi lại không có năng lực kia!”

“Tôi nghe Tần Mạc nói y thuật của cô không tệ a!”

Y thuật của Lạc Vũ Vi không tệ!

Cô ấy rất có tài với y học, kiếp trước cô nghe nói cô bé này là bác sĩ, cô cũng biết không ít tin tức của cô ấy!

Kiếp trước Lạc Vũ Vi ba mươi tuổi, khi ấy Tần Mạc đã qua đời, cô ấy cũng không qua lại với Diêu Văn Tích!

Lạc Vũ Vi nghe đến đây, cười có chút ngại ngùng: “Nào có! So với cô, tôi còn kém xa lắm, tôi chỉ hiểu một chút thôi, trong đám học sinh học y có lẽ không có gì đặc biệt!”

Cố Vân Tịch cười nói: “Cô có tài năng, chì cần không ngừng cố gắng, tương lai cô sẽ có chỗ đứng trong giới y học.”

Lạc Vũ Vi cười một tiếng: “Vậy mượn lời chúc của cô, quả thật tôi rất muốn làm nghề này.”

Hai người nói chuyện rất vui vẻ, trên hành lang cách đó không xa, Phan Chỉ Quân đang nhìn sang bên này.

Hai cô bé này, bà ta đều không có ấn tượng tốt!

Một người bà ta xem thường!

Một người bà ta rất ghét!

Lạc Vũ Vi chẳng qua chỉ là con gái nuôi, không có gia thế, không có chỗ dựa, là một gánh nặng!

Mà Cố Vân Tịch, lần trước đã cướp danh tiếng của con gái bà ta ở bữa tiệc, là chị của tiểu tiện nhân An Vân Tuyết kia, sao bà ta có thể thích được?

Gần đây, cơ thể của lão gia tử tốt lên nhiều như kỳ tích, điều này khiến bà ta lo lắng không có cách giải.

Lúc trước lão gia tử khám qua nhiều bác sĩ, tất cả đều là chuyên gia trong và ngoài nước!

Không phải kết quả cuối cùng đều giống nhau sao?

Chỉ là bệnh người già, chỉ có thể từ từ điều dưỡng!

Kết quả điều dưỡng đến bây giờ không có chút gì tiến triển.

Nhưng gần đây, bà ta nhận ra rõ ràng tinh thần của lão gia tử không đúng, có tinh thần, sắc mặt rất tốt, cả người khỏe lên rất nhiều. 

Điều này chắc chắn có liên quan đến Cố Vân Tịch này. 

Mặc dù Tần Mạc và Diêu Vũ Thần chưa nói cho lão gia tử người xem bệnh là Cố Vân Tịch, nhưng nhìn biểu hiện, bà ta nghi ngờ là do Cố Vân Tịch làm!

Năm đó bà ta có biết một chút về ông ngoại Cố vân Tịch, người đó rất lợi hại, chỉ là tính tình cổ quái.

Từ nhỏ Cố Vân Tịch lớn lên bên cạnh ông ta, nói không chừng đã học được thứ gì đó?

Ông ngoại cô để lại phương thuốc hay phương án điều trị bệnh gì đó cũng không phải không có khả năng. 

Vừa rồi Tần Mạc lại dẫn cô đi vào thư phòng của lão gia tử…

Nghĩ đến đây, khuôn mặt Phan Chỉ Quân có chút âm trầm!

Lúc này, đúng lúc Diêu Văn Tích ôm văn kiện từ thư phòng của mình đi đến, định đi tìm lão gia tử thảo luận ít chuyện, kết quả lại đụng phải Phan Chỉ Quân!

Diêu Văn Tích mặc một bộ âu phục, khoác áo vest, quần dài khí chất, tóc búi cẩn thận tỉ mỉ, vừa vặn là hình tượng một người phụ nữ mạnh mẽ!

Dạo này cả người Diêu Văn Tích mang một khí thế mạnh mẽ, đó là khí chất của người phụ nữ khôn khéo bao năm trên thương trường rèn luyện ra!

Nhưng những điều này trong mắt Phan Chỉ Quân, bà ta cảm thấy Diêu Văn Tích ỷ vào mình là Phu nhân chủ tịch tỉnh mà ra vẻ tự cao tự đại!

Bà ta liếc mắt nhìn Diêu Văn Tích, cười nói: “Văn Tích, cô con dâu này của em cũng lớn rồi, khi nào kết hôn với Tần Mạc? Nhân lúc còn trẻ, tốt nhất là sinh một đứa trẻ!”

Hết Chương 238: Sinh đứa bé cũng tốt!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page