Danh sách chương

Tần Hiên và An Vân Tuyết bị mắng cho không nói được gì, một câu cũng không nói được!

Có lẽ họ cũng không nghĩ tới một cô gái chưa trưởng thành khó đối phó như vậy!

Bất kể là Tần Hiên, hay An Vân Tuyết, cuộc sống trước kia đều thuận lợi, phong quang!

Trong số những người cùng trang lứa, bọn họ vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, được người khác hâm mộ. Cho đến bây giờ bọn họ chưa từng bị ai bắt nạt, cho đến bây giờ cũng chỉ có bọn họ đi bắt nạt người khác không thể phản kháng. Bọn họ thật sự không nghĩ đến một ngày, mình cũng sẽ gặp phải tình huống như vậy!

Cố Vân Tịch cười lạnh nói: “Nếu các người không thoải mái làm con riêng của các người, không thấy tôi vừa mắt, thậm chí muốn đối phó tôi, tính kế tôi, thành thật bày ra dáng vẻ một nữ sinh nên có, có lẽ tôi có thể đánh giá cao mà nhìn các người một cái!”

“Nhưng bây giờ, trong lòng rõ ràng hận tôi muốn chết, ngoài mặt còn giả vờ lương thiện đơn thuần đến tìm tôi tỏ ra thân thiết. Bị từ chối còn bày ra dáng vẻ tủi thân trách người khác không đối xử công bằng với các người, hành vi không biết xấu hổ này… cô thấy tất cả mọi người là kẻ ngốc sao?”

Những người xung quanh đều im lặng!

Không chỉ sắc mặt đỏ lên vì bị chửi mà không nói được một chữ nào, Tần Hiên và An Vân Tuyết trầm mặc, ngay cả những người xung quanh vốn xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn cũng đều trầm mặc!

Có lẽ, ai cũng không nghĩa đến, một cô nhi mười năm trước bị đuổi ra khỏi nhà không nơi nương tựa, đối mặt với An gia và Tần gia sẽ thẳng thắn nói ra suy nghĩ trong lòng. 

Ngẫm lại, bọn họ đối mặt với khó khăn dễ dàng hơn Cố Vân Tịch nhiều, thế nhưng, bọn họ vẫn không có dũng khí nói ra những suy nghĩ trong lòng. Mỗi ngày đều đeo mặt nạ bày ra dáng vẻ người tốt, kỳ thật, có đôi khi trong lòng bọn họ đều bị đối phương không biết liêm sỉ làm cho tức chết được không?

Cũng không trách Tần Hiên và An Vân Tuyết bị mắng một chữ cũng không nói nên lời, vì bọn họ không kịp phản ứng!

Phương thức giao tiếp của xã hội thượng lưu không phải như vậy. Trong giới này, tất cả mọi người mặc kệ chuyện loạn đến khó coi đến mức nào, cũng tuyệt đối không trở mặt, không cái có dùng khí kia, hành động tự do theo ý mình. 

Phần tiêu sái này của Cố vân Tịch, hoặc nói là can đảm này khiến bọn họ rung động!

Kể cả Tần Mạc, cũng hâm mộ Cố Vân Tịch. Diêu Vũ Thần nhìn cô gái cũng cảm thấy đồng cảm!

Bọn họ sinh ra ở tầng cao nhất của xã hội thượng lưu Giang Châu, sinh ra đã cao quý, sinh ra đã có quyền lực, tài nguyên. Nhưng bọn họ phải đeo mặt nạ dối trá mà sống. 

Đối với Tần Hiên, thật ra, người Diêu gia đều hận anh ta, sự tồn tại của Tần Hiên chính là sự sỉ nhục của Diêu gia. Đáng tiếc, vì lợi ích, cũng vì không dám đắc tội với Tần Lập Vinh, cho nên bọn họ chỉ có thể chấp nhận Tần Hiên!

Bề ngoài chưa bao giờ trở mặt, thậm chí, cho đến bây giờ cũng không công khai đề cập đến thân phận con riêng của Tần Hiên. Còn có bộ dáng biết ơn Tần Hiên có thể kế thừa toàn bộ Tần gia, giúp Tần Mạc hoàn thành nhiệm vụ.

Bọn họ thật sự biết ơn sao?

Bọn họ hận không thể để Tần Hiên biến mất!

Ánh mắt của người xung quanh, Cố Vân Tịch hiểu!

Cô hiểu được, dáng vẻ này của mình không phải cách thức giao thiệp mà xã hội thượng lưu nên có, 

Khéo léo đưa đẩy, cô không phải không biết, chỉ là đối mặt với những người An gia này, cô khinh thường mà thôi.

Làm việc nên để lại một đường lưu, vì sau này còn có thể gặp lại nhau!

Cô và An gia cho tới bây giờ cũng chưa từng chuẩn bị “ngày sau gặp lại”!

Có lẽ ở phương diện thánh mẫu nghĩ một chút, kiếp trước cô và An gia có thù, cũng đã báo, không ai thiếu nợ ai!

Kiếp này lại đến, cô không nên ngay từ đầu đã có địch ý với An gia!

Đáng tiếc, cho đến bây giờ Cố Vân Tịch không phải là thánh mẫu, cô luôn tiên hạ thủ vi cường, làm việc từ trước đến nay rất quyết đoán, nên ra tay thì ra tay, tuyệt không do dự!

Đời này, cô ngược lại sẽ không chọc An gia đâu!

Chú thích: Người xưa đã chẳng dạy “Tiên hạ thủ vi cường” là gì. Ai ra tay (hạ thủ) trước kẻ địch, người đó sẽ tạo được bất ngờ. Và chính sự bất ngờ đó sẽ trở thành sức mạnh khiến cho người hạ thủ trước dành được chiến thắng. Phải biết rành rẽ vợ chồng lão làm gì, cậy nhờ ai, thì mới có đối sách hay, mới chặn lão lại được.

Chỉ là quay một bộ phim, không cẩn thận bị tiểu nhân làm lộ một đoạn video, An gia không có ý định buông tha cô, cô cần gì phải thủ hạ lưu tình đây?

Tần Hiên bị mắng đến choáng váng, có chút bối rối: “Tôi… Tôi cũng không nghĩ tới, đến Diêu gia gặp phải cô, dù sao cô cũng là chị của Vân Tuyết, không quen cũng không tốt, đương nhiên là muốn đến chào hỏi, ai biết được đến Diêu gia sẽ gặp phải cô chứ?”

Ý lời này là trách cô không nên xuất hiện ở bữa tiệc của Diêu gia?

Đúng vậy!

Cô chỉ là một cô nhi!

Diêu gia là thế gia, làm sao cô có thể tiếp xúc được?

Cố Vân Tịch cười: “Thật ra, đến tham dự tiệc Diêu gia, vậy mà có thể gặp các người, tôi cũng rất ngoài ý muốn!”

Tần Hiên cứng đờ!

Sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi!

Ánh mắt người xung quanh nhìn về phía Tần Hiên càng thêm khinh bỉ!

Nghĩa là Cố Vân tịch xuất hiện ở nơi này còn có thể nói được, nhưng đây là bữa tiệc của Diêu gia, Tần Hiên lại tới!

Phải biết rằng, Diêu gia chính là nhà mẹ đẻ của Diêu Văn Tích. Tần Hiên này chính là con riêng của chồng Diêu Văn Tích a!

Không chỉ một mình đến còn mang theo bạn gái ngôi sao lớn chạy đến cướp danh tiếng của Diêu Mộng Kỳ, thật sự không biết xấu hổ mà về đi!

Nước mắt An Vân Tuyết ào ào chảy: “Thật xin lỗi! Em xin lỗi! Em không tốt! Tất cả đều tại em không tốt! Em không nghĩ đến chị cũng ở đây, em… lần đầu tiên em gặp chuyện này, em không biết phải làm gì, em… tất cả là tại em không tốt!”

“Anh Tần Hiên muốn bảo vệ em, anh ấy chỉ muốn bảo vệ em mà thôi, thật xin lỗi! Em là người của công chúng, chị dù sao cũng là chị em, em sờ giả vờ như không thấy sẽ gặp rắc rối, em… em xin lỗi… thật xin lỗi…”

Tần Hiên thấy An Vân Tuyết giải vây cho anh ta, còn khóc đến thương tâm như vậy, nhất thời đau lòng!

Có chút thương tiếc, đồng bệnh tương liên!

Chú thích Đồng bệnh tương liên: (Nghĩa đen) Cùng bệnh thì cùng thương xót nhau. (Nghĩa bóng) Khi người ta cùng ở một hoàn cảnh giống nhau thì người ta thông cảm với nhau.

Bọn họ bị đối xử như vậy không phải vì bọn họ là con riêng sao?

Đây không phải lỗi của bọn họ, bọn họ không thể chọn nơi mình sinh ra.

“Vân Tuyết, đừng khóc! Ngoan, không sao đâu! Có anh ở đây, anh bảo vệ em!”

“Anh Tần Hiên…” An Vân Tuyết khóc dựa vào ngực Tần Hiên!

Diêu Vũ Thần không kiên nhẫn nhìn tiến: “Được rồi, đừng khóc nữa, Diêu gia tôi chuẩn bị bữa tiệc này là muốn mọi người cùng nhau vui vẻ, chúc mừng em gái tôi về nhà, cô chạy đến đây khóc thành như vậy, khóc tang đấy à?”

An Vân Tuyết khóc nghẹn!

Mọi người: “…”

Đột nhiên muốn cười là có chuyện gì a?

Còn khóc tang sao?

Lời này từ trong miệng một người nghiêm cẩn đến rập khuôn như Diêu Vũ Thần thốt ra, thật sự quá…

Hết Chương 180: Mắng người á khẩu không trả lời được 2.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page