Danh sách chương

Hình tượng An Vân Tuyết xây dựng trước kia không phải là tiểu công chúa đơn thuần, ngọt ngào sao?

Khắp nơi đều khen cô ta có tâm, nuôi rất nhiều mèo hoang, tuổi còn nhỏ đã đi làm từ thiện rất nhiều, lương thiện chính là nhãn hiệu của cô ta!

Những danh viện Giang Châu này đã sớm không ưa An Vân Tuyết, giả vờ giống như vậy, lúc này cho cô cơ hội tốt để diễn, hừ!

An Vân Tuyết biết trốn không thoát, nếu kéo dài, đoán chừng hình tượng sẽ bị hủy!

Cô ta dứt khoát đi gặp người chị này một chút, cô ta nghe Vương Tình nói, vừa nhắc đến cô ta hiện tại là đại tiểu thư An gia, Cố Vân Tịch này sẽ không khống chế được tâm tình, sẽ rất tức giận!

Đến lúc đó, lúc cô bị kích thích cô ta mượn cơ hội vãn hồi hình tượng!

An Vân Tuyết ngẩng đầu, nói với Tần Hiên: “Anh Tần HIên, Vân Tịch đúng là chị của em, chị ấy đã rời khỏi nhà nhiều năm, ba mẹ bận không đi thăm chị ấy, em đi hỏi thăm chị ấy một chút, dù sao cũng là chị em!”

Tần Hiên thấy An Vân Tuyết hiểu lòng người như vậy, trong lòng nhất thời vui mừng!

Vân Tuyết chính là Vân Tuyết, vẫn luôn lương thiện, dịu dàng, hiểu chuyện như vậy!

Tần Hiên gật đầu, An Vân Tuyết liền kéo tay Tần Hiên đi về phía Cố Vân Tịch: “Anh Tần Hiên, chị đã rời khỏi Giang Châu nhiều năm như vậy, ở đây cũng không có bạn bè gì, chúng ta giới thiệu mấy người bạn cho chị ấy quen biết đi!”

“Ừm!” Tần Hiên nghe vậy càng thêm hài lòng!

An Vân Tuyết tìm kiếm trong đám người, cô ta đã hơn nửa năm không về, bạn bè bên này cũng ít liên lạc. Bây giờ phải tìm mấy người có quan hệ tốt với mình trong đám người, như vậy, các cô ấy mới có thể giúp cô ta nói chuyện. 

Vừa rồi tương đối xui xẻo, đúng lúc đứng bên cạnh đám con gái kia, bên người không có người trợ giúp. 

Nhưng An Vân Tuyết là đệ nhất danh viện Giang Châu, bình thường người đi theo sau cô ta nịnh bợ cũng không ít…

Rất nhanh, An Vân Tuyết cũng chào hỏi với mấy cô gái khác trong đám người, những người này đều là những người bình thường muốn nịnh bợ An Vân Tuyết, lại nịnh bợ không được. Thân phận An gia tôn quý, trước kia An Vân Tuyết không để ý, hôm nay vừa vặn họ có thể phát huy tác dụng!

Người vẫn luôn muốn nịnh bợ lại cho mình cơ hội, mấy cô gái kia nhất thời hưng phấn!

An Vân Tuyết điều chỉnh tâm tình, lại lần nữa nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng, chậm rãi đi về phía Cố Vân Tịch!

“Chị!”

An Vân Tuyết ngọt ngào gọi một tiếng!

Cố Vân Tịch không có phản ứng!

“Chị?” An Vân Tuyết lại gọi một tiếng!

Tiếng này Cố Vân Tịch nghe được, cô quay đầu nhìn về phía An Vân Tuyết, lại nhìn người xung quanh cười nói: “Cô đang gọi tôi sao?”

Sắc mặt An Vân Tuyết cứng đờ!

“Chị, đương nhiên là em đang gọi chị, nhiều năm không gặp, chị sống có tốt không? Em nghe nói ở nông thôn rất khổ, phải tự giặt quần áo nấu cơm, xuống ruộng làm ruộng, còn ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, rất nhiều nhà phải lấy quần áo cũ của người khác không cần để mặc, mấy năm nay chị chịu khổ rồi!”

An Vân Tuyết nói xong, đôi mắt to ngập nước liền đỏ lên, như đau lòng cho Cố Vân Tịch!

Mọi người vừa nghe An Vân Tuyết nói như vậy, ánh mắt nhìn Cố Vân Tịch lộ ra vẻ khinh bỉ!

Xuống ruộng làm ruộng sao?

Còn mặc quần áo người khác không cần sao?

Chậc chậc!

Cố Vân Tịch rất bình tình, cô nhìn An Vân Tuyết, cười nói: “Cô quen tôi sao?”

An Vân Tuyết sửng sốt!

Những người xung quanh cũng sửng sốt!

“Chị, Chị không chịu tha thứ cho em sao? Em là Vân Tuyết a!”

Cố Vân Tịch cười nói: “Tôi biết cô là An Vân Tuyết. Đã thấy trên TV! Có chuyện gfi vậy?”

Lần này mọi người cũng nghe hiểu, Cố Vân Tịch căn bản không biết An Vân Tuyết là ai?

Cô gái phía sau An Vân Tuyết mở miệng: “Cố Vân Tịch, cô giả vờ cái gì? Chính mình đã từng là con gái của An gia mà còn không nhớ rõ? Vân Tuyết là thiên kim tiểu thư An gia, gọi cô một tiếng chị là tôn trọng cô, dù sao năm đó cô cũng bị đuổi ra khỏi cửa!”

“Đúng vậy, An gia không nhận cô, chỉ có Vân Tuyết lương thiện, chịu gọi cô một tiếng chị, cô đừng có không biết điều!”

 

Cố Vân Tịch nở nụ cười nhìn An Vân Tuyết nói: “Cô ngốc thật hay giả ngốc vậy? Nếu biết tôi bị An gia đuổi ra khỏi nhà, hẳn cũng hiểu được tôi không có ấn tượng tốt gì với An gia.”

“Hơn nữa, chuyện này đã qua hơn mười năm rồi, tôi giả vờ không quen cô, cô còn chạy đến trước mặt tôi gọi tôi làm gì? Cứ làm như không biết, mọi người đều bình an vô sự không tốt sao?”

“Sao thế? Cô chạy đến tìm tôi là có ý gì? Gọi tôi một tiếng chị? Cô muốn tôi về An gia là đại tiểu thư An gia sao?”

Sắc mặt An Vân Tuyết trắng bệch, nhất thời bị Cố Vân Tịch nói, đến một câu cũng không nói nên lời!

Cô ta tưởng tượng ra rất nhiều loại phản ứng của Cố Vân Tịch, nhưng lại không ngờ Cố Vân Tịch lại phản ứng như vậy!

Vậy mà thẳng thắn như vậy… làm sao cô ta có thể trả lời?

Cô gái phía sau An Vân Tuyết cũng bị Cố Vân Tịch nói cho không nói nên lời. Cố Vân Tịch này, quả thực không hành xử theo lẽ thường. Này… nói thế nào được?

Người đi theo tới xem náo nhiệt, thấy An Vân Tuyết bị Cố Vân Tịch nói cho á khẩu, nhất thời hưng phấn!

Ha ha, sức chiến đấu của Cố Vân Tịch rất mạnh a!

Lần này có kịch để xem a!

“Em… Em…”. Đầu óc An Vân Tuyết trống rỗng, không biết nên trả lời thế nào, vẻ mặt muốn khác!

Vừa muốn khóc, An Vân Tuyết liền tìm được lý do!

“Em… Em… Chị, Chị đang tức giận sao? Em… em không có ý gì khác, chị đừng tức giận được không? Em không có ý đó! Em thực sự không có ý đó!”

Nói xong, nước mắt cô ta liền chảy xuống theo gương mặt mềm mại chảy xuống, nước mắt lưng tròng, dáng vẻ đáng thương nhìn cô!

Tần Hiên thấy An Vân Tuyết khóc, còn khóc thê thảm như vậy, Cố Vân Tịch thấy An Vân Tuyết như vậy, không phải vì cảm thấy An Vân Tuyết là con gái riêng sao?

Ôi!

Cố Vân Tịch cảm thấy vì cô không phải con gái riêng, cho nên cao quý hơn An Vân Tuyết sao?

Dựa vào cái gì?

Bọn họ đều là ba mẹ nuôi, bọn họ không thể lựa chọn nơi mình sinh ra, dựa vào cái gì mà vừa sinh ra đã bị người ta cười nhạo?

Anh ta cũng là con riêng, bình thường bị đối xử không công bằng, khiến Tần Hiên nhất thời đau lòng cho An Vân Tuyết.

Anh ta cau mày, vẻ mặt không vui nhìn về phía Cố Vân Tịch: “Cố Vân Tịch, Vân Tuyết nể mặt cô cùng huyết thống, qua đây chào hỏi cô cho chọn lễ nghĩa, cô cần gì phải hùng hổ dọa người như thế?”

“Bắt nạt khiến Vân Tuyết khóc, cô rất đắc ý?”

Tần Mạc nhướn mày, muốn giúp Cố Vân Tịch nói, lại bị Cố Vân Tịch giành trước một bước, cô cười, nhìn Tần Hiên. 

“Trước mặt vị hôn phu mà để vị hôn thê bị người ta bắt nạt đến khóc, chỉ có thể nói rõ, vị hôn phu này của cô… thật vô dụng!”

Toàn trường nhất thời yên tĩnh!

An Vân Tuyết nhất thời cứng đờ, không dám khóc!

Hết Chương 178: An Vân Tuyết xui xẻo 3.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page