Danh sách chương

Tần Mạc lắc đầu: “Không biết!”

Phan Chỉ Quân cau mày: “Không biết? Không phải con vừa nói con và cô gái kia là bạn học sao? Nhìn thế nào cũng có quen a!”

Tần Mạc cười nói: “Quả thật con không biết, Vân Tịch là bạn cùng bàn của con, con và cô ấy có quen biết, nhưng cô ấy rất ít khi đến trường học, con cũng như vậy, cho nên có những chuyện con cũng không biết.”

Diêu Mộng Kỳ cười nói: “Là vậy à! Người đàn ông vừa rồi thật đẹp trai a! Nhìn thế kia chắc là bạn trai của bạn học em đúng không? Tuổi cô ấy còn nhỏ mà đã yêu đương sao? Nhưng nhìn lại không giống anh em.”

Tẫn Mạc vẫn nói như trước: “Em không biết!”

Anh ta đúng là không biết, mặc dù trong lòng có suy đoán nhưng không xác định mọi chuyện cho nên anh ta sẽ không nói bậy bạ. 

Tình huống của Cố Vân Tịch, anh ta quả thật không rõ lắm. 

“Vân Tịch, Vân Tịch nha! Không phải cô ấy chính là Lạc Khinh Linh của Hạ Mộng Phồn Hoa sao? Là cô ấy đúng không?” Diêu Mộng Kỳ kích động!

Tần Mạc gật đầu: “Đúng là cô ấy!”

Cái này anh ta biết.

Diêu Mộng Kỳ cười híp mắt, trên gương mặt có chút hưng phần: “Còn đẹp hơn trên tivi!”

Các cô gái đều thích bát quái, nhất là nhìn nhân vật ngoài đời thật so với trên tivi vẫn rất kích động.

Diêu Mộng Kỳ cười: “Sớm biết thì vừa rồi đã đi xin chữ ký của cô ấy, đến lúc đó có thể khoe khoang với bạn học của chị rồi!”

Gần đây, Hạ Mộng Phồn Hoa nổi như vậy, người thích Lạc Khinh Linh cũng không ít!

Phan Chỉ Quân cười nói: “Muốn gặp cô ấy còn không dễ sao? Vừa vặn chúc mừng con lần này trở về, ở nhà sẽ tổ chức tiệc, mời cô ấy đến nhảy múa hoặc hát một bài, cho chút phí biểu diễn là được!”

“Thật sao?” Diêu Mộng Kỳ vui vẻ nói.

“Đương nhiên là thật!”

Tần Mạc nhìn Phan Chỉ Quân, đáy mắt đen nhánh thâm thúy thoáng hiện lên một tia u quang: “Đoán chừng cô ấy không thiếu chút phí biểu diễn kia!”

Phan Chỉ Quân dừng một chút: “Cũng đúng, người đàn ông vừa rồi, nhìn cũng không thiếu tiền.”

Tần Mạc không nói gì, anh ta cười nhìn Diêu Vũ Thần một cái, cũng không giải thích gì. 

———

Cuối tuần này, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình ở trong thành phố. Tối chủ nhật, Lục Hạo Đình liền dẫn Cố Vân Tịch đến bộ đội!

Mà DIêu gia, vì Diêu Mộng Kỳ trở về, ngược lại là náo nhiệt rất nhiều.

Trưa hôm nay, Diêu gia chuẩn bị một bữa tiệc, chúc mừng Diêu Mộng Kỳ về nhà. 

Thật ra thì bữa tiệc này chỉ có mấy người nhà Diêu gia tham dự. 

Diêu Văn Tịch và Tần Mạc cũng ở đây, người trong nhà cùng nhau tụ họp một chút. 

Trên bàn ăn là thức ăn tinh xảo, Diêu Mộng Kỳ là con gái, lại được sinh ra trong Diêu gia cho nên được sủng ái!

Mặc dù chỉ là một bữa tiệc trong nhà nhưng vẫn chuẩn bị kỹ lưỡng. Đồ ăn đã được bày trên bàn, DIêu Mộng Kỳ mặc bộ váy lễ phục của Lộ Triết Tịch đã mua trước đó, đẹp như một đóa hoa kiều diễm, cùng với mẫu thân Phan Chỉ Quân từ trong phòng đi ra, ngồi trên bàn ăn.

“Ông nội và ba đâu?” Diêu Mộng Kỳ hỏi.

“Ở thư phòng! Sắp xuống rồi!” Phan Chỉ Quân vừa dứt lời, Diêu lão gia tử Diêu Bân và con trai Diêu Văn Hoa liền đi xuống!

Diêu Lão gia tử nhìn phòng ăn phía dưới một cái: “Văn Tích đâu? Còn bận công việc sao?”

Tần Lạc cười nói: “Công ty mẹ con tương đối bận, bây giờ cũng sắp tới!”

Diêu Bân gật đầu: “Mẹ con a! Không bỏ được, trong nhà nào cần nó liều mạng như vậy!”

Tần Mạc cười: “Ông ngoại thương mẹ con như vậy, trong lòng mẹ con đều biết.”

Đối với đứa con gái này, trong lòng Diêu Bân tương đối thương tiếc. 

Nhớ năm đó, bà cũng là tiểu công chúa Diêu gia, được sủng ái trong lòng bàn tay!

Ai biết sau này lại xảy ra chuyện như vậy?

Trong lòng Diêu Bân thở dài, nhìn thoáng qua bàn ăn, nhất thời nhíu mày: “Sao lại chuẩn bị đồ Tây? Văn Tích không thích ăn những thứ này.”

Nụ cười trên mặt Phan Chỉ Quân hơi cứng lại, nhưng vẫn cười giải thích: “Hôm nay Mộng Kỳ về nhà, Mộng Kỳ thích đồ Tây, con vui quá nên chuẩn bị thêm đồ Tây.”

“Đồ ăn Trung phòng bếp cũng đã chuẩn bị, sẽ bưng lên ngay ạ!”

Sắc mặt Diêu lão gia tử hơi hòa hoãn một ít, dặn dò nói: “Văn Tịch ở Tần gia không thoải mái, và nhà mình sẽ thoải mái hơn một chút, con làm dâu, chuyện trong nhà vẫn luôn giao cho con xử lý, sau này chú ý nhiều hơn!”

“Dạ!” Phan Chỉ quân đáp lời. 

Diêu Văn Tịch không về, Diêu lão gia tử không có ý định dọn cơm, mỗi lần nghĩ đến đứa con gái này, trong lòng Diêu rất cảm khái!

Thật ra thì sau khi chuyện đó xảy ra, nếu muốn ly hôn thì hôn nhân của Diêu Văn Tích và Tần Lập Vinh cũng không phải không thể ly hôn được. 

Nhưng lúc đó chức vị của Tần Lập Vinh đang thăng tiến, mắt thấy địa vị ở Giang Châu ngày càng cao, Diêu Văn Tịch lại cao ngạo, bà không tin hôn nhân của mình lại như vậy, càng không tin mình sẽ rơi vào kết cục này cho nên vẫn níu kéo. 

Tần Lập Vinh là chồng bà, bà lại là người có thân phận, ban đầu nếu không phải có ý với Tần Lập Vinh, bà cũng sẽ không gả cho ông ta. 

Cứ như vậy, vì lợi ích của Diêu gia, cùng vì mình không nỡ nên bà vẫn không ly hôn. Mãi cho đến sau này, Tần Hiên xuất hiện, bà hoàn toàn đau lòng, đáng tiếc, cũng càng không cam lòng buông tay!

Mấy năm nay, bà giúp Diêu gia rất nhiều cho nên trong lòng Diêu lão gia tử đối với đứa con gái này rất áy náy.

Đúng lúc này, điện thoại của Tần Mạc vang lên, là Diêu Văn Tích. 

Tần Mạc nhận điện thoại: “A lô! Mẹ!”

“Tiểu Mạc, công ty mẹ tạm thời có chuyện cần xử lý, về muộn chút, vừa rồi trên đường lại bị xe khác đâm vào đuôi xe, đã để cho người đến xử lý. Mẹ có thể về muộn, con nói với ông ngoại một tiếng, đừng khiến ông lo lắng!”

“Mẹ không sao chứ?”

“Không sao! Xe bị đụng là thôi, lát nữa mẹ trở về.”

“Vâng, mẹ cần thận chút, chú ý an toàn!”

“Ừ!”

“Đã xảy ra chuyện gì?” Nghe giọng của Tần Mạc không đúng, Diêu lão gia tử vội vàng hỏi.

“Ông ngoại yên tâm, không phải chuyện gì lớn. Công ty mẹ có chuyện cần xử lý nên sẽ về muộn chút, vì vội vàng, không cần thận bị đụng xe, cũng may người không có việc gì, đã gọi người đi xử lý, lát nữa bà ấy sẽ trở về, sợ ông ngoại lo lắng nên đặc biệt gọi về báo một tiếng!”

Nghe nói người không có việc gì, Diêu lão gia tử thở phào nhẹ nhõm: “Không có việc gì là tốt! Không sao! Thật sự là không phải chuyện lớn, về ăn một bữa cơm, tại sao lại vội vàng như vậy? Không về kịp thì thôi, ai… Công việc cả ngày nhiều như vậy, nhiều năm rồi mẹ con không có thời gian yên tĩnh!”

Nghĩ đến nửa đời của con gái! Diêu lão gia tử đau lòng không thôi!

Diêu Văn Hoa bên cạnh vội vàng an ủi: “Ba, ba đừng lo lắng quá, Văn Tích trưởng thành rồi, tự mình có thể xử lý tốt, còn có con! Hiện tại Vũ Thần cũng đã trưởng thành, có thể làm rất nhiều chuyện, về sau Văn Tích cũng không cần quá lo lắng như vậy!”

Hết Chương 162: Bữa tiệc gia đình.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page