Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 741: Nhỏ mập, tôi không phải cầm thú

Chỉnh sửa/Beta: Nhóm Padu_C

“Nhỏ mập muốn nói chuyện gì?” Cung Thần hỏi.

Nam Tầm xông bảo: “Ba hoa thiên địa gì cũng được ạ, không thì nói về hình chụp trên mặt chú đi?”

Nam Tầm sớm phát hiện phản ứng khi nhắc tới hình thu của hai nhân cách vô cùng khác. Nhân cách thứ hai rất tâm đắc với tác phẩm của mình, trong khi nhân cách nghĩ chủ đề của người khác về nó.

Nghe Nam Tầm hỏi, lồi mặt béo đề nghị của Cung Thần Bao như tan giảm sương giá dưới ánh đèn ấm áp. Anh ngồi ở cuối giường, đối diện nhỏ mập trong ổ chăn, đưa tay bông hình trên mặt, trả lời lời khuyên nhẹg: ” Một thoáng có gì đó. Đây vốn là một vết sẹo lâu năm, sau thấy nó xấu quá nên dùng hình phun che đi. Đương nhiên, tôi đã thực hiện lên người khác trước khi tự động, cũng không tệ.”

Nam Tầm gật đầu cái rụp, khen anh: “Hình chú hình nghệ thuật lắm ạ.”

“Nhỏ mập.”

“Dạ?”

“Sao nhỏ nhìn ra là rắn rắn?” Cung Thần hỏi.

Nam Tầm trố mắt: “Sao chú biết cháu nhìn ra được? Chú nghệ được đối thoại giữa đám cháu ạ?”

Cung Thần ngựa, trả lời tự nhiên: “Tất nhiên là được, tôi có thể ‘thấy’ hết mọi công việc diễn ra với cậu ta, chỉ không thể bảo chế cơ thể. Ngược lại, cậu ta không có ký ức khi tôi làm xác thực chủ nhà.”

Nam Tầm “ồ” lên rồi chợt nhìn anh choòng: “Chú ý, chú không dùng cơ cơ trẻ này đi làm… Khụ, chuyện đó chứ?”

Cung Thần Ngốc ra, tới khi nhận ra điều cô đang tim chỉ thì lông mày giật liền mấy cái.

“Nhỏ mập, tôi có lẽ cầm thú vậy sao? Thằng nhóc này mới mười bảy tuổi, hơi thở còn sữa.”

Nam Tầm tức giải truy vấn: “Trả đến khi cậu ấy giảm ‘không’, chú thích sẽ làm ạ?”

Cung Thần lại cô một cái: “Dăm ba tuổi đầu mà thông minh ngày nghĩ cái chi không biết.”

Nam Tầm phát ra tiếng cười quái đản: “Là cháu nghĩ nhiều thật à, chú? Thế ban lân ai xem phim hành động trong phòng bật tiếng to đùng làm cháu cả ngủ?”

Cung Thần thoáng biến sắc, nhỏ mập vậy mà biết anh đang làm gì!

Anh theo bản năng định làm thuốc, nhưng mới rút ra nửa chừng tiếp lại.

“Sao nhỏ mập biết tôi đang xem mà không phải thực hiện?”

Nam Tầm chê ra mặt: “Tiếng đằng sau trai ố dề quá, không phải kiểu chú thích.”

Cung Thần phụt cười, cười như không cười: “Tôi đây còn không biết mình kêu kiểu gì mà nhỏ mới quậy với tôi một đêm tường?”

Nam Tầm Chào ngay tắp xi: “Tuy cháu béo nhưng có siêu năng lực nhìn phúc lòng người đó nha.”

Nét mặt Cung Thần nhìn cô bất giác dịu xuống, ngồi yên nghệ cô ba hoa chích chòe.

Nam Tầm nói: “Chú biết làm sao cháu nhìn cái là nhận ra chú chó hình gì không? By vì cháu thấy được trong ác tâm, chú không chỉ khinh thường tiền tài, quyền thế và giết chết mà còn tùy ngẫu chơi đùa với life. Đây là những gì cháu nhìn được từ đôi mắt, hay còn gọi là tâm hồn.”

“Chú ý, thật ra chú ý cô độc.” Nam Tầm Im lặng người xem.

Cung thần sét mắt, khoanh tay trước ném nhìn cô, giận cười: “Tôi không biết nhỏ mập là nhà tâm lý học đấy.”

Nam Tầm cười toét miệng: “Không phải nhà tâm lý học, sản phẩm thừa hưởng lòng người thôi. Nhưng nếu chú thích, cháu sẽ làm bác sĩ tâm lý riêng của chú, chú thích kể khổ hay bất cứ điều gì đến tìm cháu. “

Cung Thần nhẹ cong khóe môi: “Nói chuyện cốt bà cụ non, suy giống học sinh cấp 3 chút nào.”

Nam Tầm ôm chăn qua phòng anh, thủ thỉ: “Để cháu kể cho chú một bí mật không ai biết, kể cả bố mẹ cháu. Chú là người đầu tiên nhé.”

Cung Thần nghệ mà buồn cười: “Ồ? Vậy nói tôi nghe, để xem nó động trời đến mức nào mà nhỏ phải giữ lâu thế.”

Nam Tầm Hạ Giọng, nói: “Chú từng mơ những giấc mộng giống nhau chưa? Cháu đã từng. Cháu mơ thấy mình biến thành một ‘bản thân’ khác, du hành đến các thế giới khác nhau, có nơi Huyền ảo, nơi ma quái, cũng có nơi mưa bom bão, thậm chí chí nơi phi thuyền bay lui trên trời… và rất nhiều thế giới huyền diệu khác.

“Cung cấp bao nhiêu?” Cung Thần hỏi.

“Như thể cháu đã tự mình trải nghiệm mỗi nơi một lần. Cho nên tầm mắt cháu mới rộng mở, thế giới nội tâm mới phong phú vô thế này.”

Sau đó Nam Tầm bắt đầu tám chuyện trên trời dưới đất cùng Cung Thần và đương nhiên, cô không hề hé răng về những việc từng trải qua giữa mình và đại Boss. Cô chỉ kể những câu chuyện kỳ ​​thú khi mình mua sắm vai các thân phận, như cuộc sống nơi đáy biển của tiên cá, một thế giới đầy bí ẩn ẩn mà nhân loại chưa từng biết đến.

Hương vị như câu chuyện cô làm yêu nữ Ma giáo và sở thích tập hợp mỹ nam dù cho công pháp tu luyện tạo cô ấy có thể chạm vào họ.

Lại kể về việc cô theo học Huyền học với cụ tổ, học xong còn giúp người này xem tướng xem phong thủy.

Hay là thế giới giữa các sao, nơi cô được gặp Trùng tộc, thiên tính của loài người. Trùng hợp hóa hóa lại nửa nửa bản sao của chúng. Nhưng theo cô thì Trùng vương vốn là một sĩ quan cấp cao vĩ đại, tuấn tú…

Nam Tầm thao thao bất tuyệt về những việc lạ siêu tưởng, Cung Thần cũng ngồi một bên nghe. Ban đầu anh chỉ coi như đang nghe chuyện xưa, phản biện miêu tả quá oxy sinh động làm khó miệng anh trầm ý cười. Nhưng khi Nam Tầm càng nói càng chi tiết người nghe như thật sự câu lạc bộ vào những thế giới huyền diệu ấy, ánh nhìn của Cung Thần theo đó trở về nên sâu thăm sâu.

Mãi đến khi chân trời phía đông hơi nước thoáng sáng, giọng Nam Tầm nhỏ dần dần nhỏ dần. Cô thật sự không nổi nữa.

Lúc này, Tiểu Bát đột nhiên thông báo: “Đại Boss giảm thêm 1 điểm ác niệm.”

Nghe xong câu này, Nam tầm hoàn toàn chìm vào mộng đẹp.

Anh khẳng định đã vui hơn, không thì điểm sẽ giảm. Đây là suy nghĩ của cô trước khi trao đi.

Cung Thần ngồi ở cuối sân trong yên rồi dậy đến bên Nam Tầm nhìn xuống. Chợt, anh phục người chỉnh trang cho cô, sau đó tới mép cửa sổ nhìn ra phía sau chân trời, ánh mắt có chút trống rỗng.

Hình như đây là lần đầu tiên anh thành công trình diễn cho ngày hôm sau. Hóa ra cảm giác đón ánh sáng đông là thế này.

Kì thực, cũng có gì đặc biệt.

Cung Thần quay đầu nhìn lướt qua cô bé ú đang ngủ, mặt y tế hòa bình thấy.

Nhận ra anh không muốn ngủ nên cố gắng cùng anh chuyện? Khi đó mặt nhỏ rõ ràng đã vô cùng mệt mỏi, do đó còn giả phấn phấn không ngủ được…

Cung Thần mở cặp sách mập nhỏ lấy một hộp thuốc thạch, người anh đúng là có một ít vết cặn cần xử lý.

Ngửi mùi thuốc cao mình ghét nhất, Cung Thần bồi chung chăn với nhỏ mập, ngả đầu nằm xuống cuối giường. Lần đầu tiên được an nhàn mắt…

Anh cũng rất mệt mỏi.

Không biết hai người đã đánh giấc bao lâu. Trong lúc mơ, Nam Tầm nghe tiếng chuông điện thoại gọi đến từ lễ tân. Cô hí mắt mẫm tủ đầu giường, nhưng còn chưa tinh tới, chuông đã liên tục vang lên.

Nam Tầm làu bài trở về mình ngủ tiếp. Thật ngạc nhiên là mặt tròn xoe chạm một vật, cô ấy nhẹ nhàng như thế.

Là một cái chân.

Khoan, chân? Bàn chân đó vừa lúc cựa quậy, hướng dẫn bàn chân thẳng tới mặt cô, đập ngay giữa “mẹt”.

Hết Chương 741: Nhỏ mập, tôi không phải cầm thú.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page