Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 670: Lam Lam, để chú mài răng cho nhé

Ngụy Xương thở dốc, nhận thấy dưới thân có cảm giác man mát.

Ngoại trừ không thể nhìn rõ dáng vẻ đối phương thì mọi thứ trong mơ đều quá chân thực. Cảm giác bị nước biển bao quanh, rồi nụ hôn … ngọt ngào, cả những cái vuốt ve êm ái mà nóng bỏng của người ấy.

Chờ hô hấp bình ổn lại, Ngụy Xương mới đưa tay lau mặt.

Anh không ham chuyện này, đây là lần đầu tiên anh có giấc mộng ướt át đến vậy, hơn nữa lại với một người phụ nữ không nhìn rõ mặt.

Ngụy Xương thử thay bằng khuôn mặt cụ thể nào thì cảm giác sung sướng như vừa leo tới đỉnh trời lập tức như bị dội xô nước lạnh, tắt rụp!

Ngọn lửa đã lụi để lại chỉ còn lạnh lẽo.

Ngụy Xương định đi tắm nước nóng, chợt nhớ ra người cá nhỏ vẫn đang nằm trong bồn, anh không thể làm cô thức giấc được.

Thật ra anh có thể sang phòng khác tắm, nhưng thế thì lâu lắm, anh cũng không muốn rời xa người cá nhỏ nhà mình.

Nên là Ngụy Xương tự lực cánh sinh, rón rén đi tìm một chiếc khăn sạch, nhúng nước lạnh lau qua người. Quần thì quẳng luôn đi thay cái mới, quần áo anh đây không thiếu.

Lần thứ hai ngả lưng không còn mơ thấy gì kỳ lạ nữa, đánh một giấc thẳng tới sáng. Lâu lắm rồi anh mới ngủ sâu tới vậy.

Trên mặt hơi ngưa ngứa. Cảm tưởng như có chiếc lông vũ khẽ cọ vào mặt, Ngụy Xương mơ màng nghĩ.

Đột nhiên anh bừng tỉnh, mở choàng mắt, tay phải như móc sắt bóp lấy cổ họng đối phương.

Chỉ là chưa kịp siết lại đã bị dọa, nhanh chóng buông ra.

“Lam Lam?”

Người cá nhỏ gật đầu, trong tay còn đang nắm một nhúm tóc tơ của mình, ngọn tóc đang chĩa hướng anh.

Thì ra vừa nãy chính là nhóc nghịch ngợm này dùng tóc mình chọt vô mặt anh.

Người cá nhỏ chớp chớp mắt, nom rất chột dạ khi bị bắt quả tang.

Nhưng thực ra Ngụy Xương còn chột dạ hơn nữa, vừa rồi xém chút anh đã làm cục cưng của mình bị thương.

Anh ngồi dậy, gõ nhẹ vào trán cô: “Nhóc con nghịch ngợm, ai dạy chọt chú như vậy hả? Làm sai thì phải bị phạt, đã biết chưa?”

Nam Tầm trưng vẻ mặt vô tội, che đầu dòm anh.

Ngụy Xương thấy người cá nhỏ như vậy, quả thực không thể nhẫn tâm xuống tay răn đe nổi.

Đều nói cha nghiêm mới ra con thảo*, người cá nhỏ hiện tại cũng như đứa bé, đáng ra anh nên nghiêm khắc hơn, nhưng anh không làm nổi. Anh cũng không cần một đứa con ngoan, chỉ cần người cá nhỏ có thể bên cạnh anh là đủ.

[*Xuất phát từ câu “严父出孝子,慈母多败儿“: Nghiêm phụ sinh hiếu tử, từ mẫu nhiều bại nhân. Dịch nghĩa: con thảo do cha nghiêm, con hư tại mẹ hiền.]

Yêu chiều cô, khiến cô muốn cũng không tìm được người cưng cô hơn anh. Chiều chuộng cô đến mức không thể rời khỏi anh, như vậy chẳng phải là tốt hơn sao?

Nghĩ vậy Ngụy Xương lại vội vàng xoa đầu cô: “Từ nay cháu cứ làm gì tùy thích, chú sẵn lòng nuông chiều.”

Nam Tầm lập tức ôm lấy cổ anh, cọ cọ má vào má anh.

Ngụy Xương rất thích cô thân mật gần gũi với mình, đặc biệt khi cô ôm cổ anh làm nũng, giống như bây giờ.

“Lam Lam, cháu có muốn tránh mặt một lúc không? Chú muốn thay quần áo.” Anh không có thói quen cởi đồ khi đi ngủ, như vậy mới khiến anh có cảm giác an toàn.

Trước khi đi ngủ, anh sẽ thay một bộ quần áo, không phải đồ ngủ mà là áo sơ mi trắng và quần âu thường mặc. Bởi vì dáng ngủ của anh rất nghiêm chỉnh, thường sẽ không làm nhăn quần áo, nên hôm sau thức dậy trông vẫn chỉnh tề. Nhưng đêm qua, anh ngủ rất ngon, còn lật qua lật lại mấy lần cho nên quần áo có hơi dúm dó.

Ngụy Xương nói xong câu này, người cá nhỏ liền ngoan ngoãn gật đầu, ấy vậy vẫn ngồi bên mép giường chẳng mảy may nhúc nhích. Nước trên người cô thấm ướt một mảng ga trải giường, còn ngoe nguẩy đuôi cá rất ư là thích chí.

Ngụy Xương đứng dậy, ôm đầu cô xoay qua hướng khác: “Lam Lam không được nhìn lén, biết chưa? Chú muốn thay quần áo.”

Nam Tầm lại gật đầu một lần nữa, thực sự giữ nguyên phương hướng vừa được sửa lại, không có nhìn anh.

Tiểu Bát đột nhiên huýt sáo: “Ồ hố, đồ háo sắc nào đó ỷ mình còn thơ ngây, khờ dại tính công khai giở trò lưu manh nha.”

Nam Tầm bật cười: “Vừa vặn kiểm hàng thôi, xem xem đại Boss của thế giới này có phải mặt đẹp, chân dài, dáng ngon hông.”

Tiểu Bát phát tiếng cười rợn tóc gáy: “Gia biết mà, muah ha ha …”

Ngụy Xương nhanh chóng xuống giường, dùng tốc độ nhanh nhất cuộc đời lấy một bộ quần áo từ tủ, thoăn thoắt cởi áo, tròng lên chiếc sơ mi mới rồi bắt đầu cởi quần dài.

Chỉ là mới được một nửa, lại đột nhiên cảm nhận được ánh mắt rực cháy từ sau lưng. Ma xui quỷ khiến thế nào anh quay đầu lại, phát hiện cục cưng bé bỏng đang nhìn mình không chớp mắt.

Cả người Ngụy Xương run bắn, trong khoảnh khắc ấy không biết nên kéo lên hay tiếp tục tụt xuống.

Nhưng chỉ hai ba giây tạm dừng, anh nhanh chóng tiếp tục, gần như tay chân loạn xạ vội vàng “nhảy” vào hai ống quần.

Ánh mắt của người cá nhỏ vừa rồi rất trong sáng, không vương chút tạp chất. Có lẽ đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ thể không có vải vóc che đậy của con người nên mới tò mò.

Cô giống như một đứa trẻ không hiểu sự đời. Vậy có gì phải ngại ngùng?

Nghĩ vậy Ngụy Xương cảm thấy khá hơn nhiều, sau đó động tác cũng trở nên thong dong.

Bỏ áo vào trong quần, đeo thắt lưng, cài khóa, chỉnh lại ống tay áo, cổ áo rồi đến ống quần, cho đến khi cảm thấy quần áo đã chỉnh tề anh mới dừng lại.

Vào lúc người đàn ông đang rửa mặt, Nam Tầm ở đằng sau quan sát chăm chú, càng tò mò hơn khi thấy anh đánh răng.

Ngụy Xương ngoắc ngoắc tay, người cá nhỏ ngay lập tức kéo đuôi lết tới chỗ anh.

“Lam Lam cũng muốn đánh răng à?”

Người cá nhỏ gật đầu.

“Ha, cái mặt tò mò thật đáng yêu. Đến đây, nhe răng ra giống chú, chú giúp cháu đánh răng.”

Ngụy Xương bóp kem đánh răng vào chiếc bàn chải mình vừa dùng, hướng dẫn người cá nhỏ mở miệng.

Người cá thông minh Nam Tầm vừa rồi đã nhìn anh đánh răng, nên chủ động há luôn miệng, nhe răng chờ được phục vụ.

Ngụy Xương cười nhẹ, búng mũi cô: “Sâu lười.” Sau đó vui vẻ hóa thân thành anh thợ đánh răng.

Đợi đến lúc răng được làm sạch từ trong ra ngoài, bàn chải đã bị cắt nham nhở.

Ngụy Xương hiếu kì dùng đầu ngón tay chọc chọc vào răng nanh, chẳng mấy chốc bị chọc ra một vết nhỏ, máu dần từ trong trào ra.

“Nhóc con, răng sắc thật đấy.” Ngụy Xương liếc đầu ngón tay đang chảy máu của mình.

Nam Tầm nhanh chóng bắt lấy tay anh, có chút chột dạ trộm ngó lên.

Ngụy Xương xoa đầu cô: “Chỉ là vết thương nhỏ, không đau. Hơn nữa không phải là lỗi của cháu, không cần cảm thấy áy náy.”

Nhưng Nam Tầm vẫn tỏ vẻ khó chịu, cô không muốn làm loài người mà cô thích bị thương.

Bộ dạng đau lòng của người cả nhỏ khiến Ngụy Xương rất vui vẻ, ánh mắt khẽ động, đột nhiên nói với vẻ mặt dịu dàng: “Nếu Lam Lam không muốn làm chú bị thương, vậy chú mài răng cho cháu có được không?”

Nam Tầm gật gật đầu.

Tuy nhiên, lần này Ngụy Xương không muốn lừa người cá nhỏ đơn thuần. Anh chỉ vào răng của cô, sau đó há miệng chỉ chỉ vào răng của mình, làm như vậy vài lần.

“Cục cưng, biến của cháu thành như chú có được không?”

Người cá nhỏ nhìn anh chằm chằm một hồi rồi gật đầu.

Tiểu Bát có chút kích động: “Gia đã bảo mờ, bí quyết để biến đuôi cá thành hai chân đã nói với ngươi rồi, sao ngươi còn chần chừ chưa hành động. Thì ra là băn khoăn chuyện này, muah ha ha… Thân ái à, ngươi suy nghĩ cũng chu đáo gớm! Nếu như lần đầu tiên hôn mà dọa đại Boss chạy mất dép thì sau này đại Boss kiểu gì cũng sẽ ghét bỏ ngươi. Mài xong răng là sắp tha hồ áp chảo được rồi!”

Nam Tầm uể oải đáp lại: “Ừa, Tiểu Bát thông minh.”

Tiểu Bát: “Cảm ơn đã khen, hí hí …”

Hết Chương 670: Lam Lam, để chú mài răng cho nhé.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page