Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 666: Tiến hóa, giao nhân hắc lân

Ngụy Xương vuốt ve eo người cá nhỏ, một cảm giác diệu kỳ lan tràn cả cõi lòng trống rỗng. Bỗng, anh nở nụ cười: “Vật nhỏ, chú đang nghĩ nếu cưng đi theo con người cá này thì sẽ bắn chết nó, rồi bắt cưng về xích bên người để không đi đâu được nữa.”

Nam Tầm: …

Cánh tay vòng quanh eo cô của Ngụy Xương siết lại: “Nhưng cưng rất ngoan, không làm thế. Vậy nên lần này không bị phạt.”

Nam Tầm: Chân thành cảm ơn anh ha.

Trấn an bên này xong, Nam Tầm quay đầu nhìn người cá đen đã bật dậy từ mặt đất, đang đứng bằng đuôi của mình. Ánh mắt nhìn cô vô cùng phức tạp.

Bảo vệ người cá là chức trách của người cá đen, đặc biệt là chủng lam mỹ lệ, tôn quý trước mặt. Song hiển nhiên, giữa hắn với con người nguy hiểm kia thì cô tin tưởng nó hơn.

“Cảm ơn cậu nhiều, người cá đen, nhưng hiện giờ tớ vẫn chưa thể rời người này. Anh ấy là người tốt, mà người cá lam chúng tớ có nguyên tắc có ân phải báo. Tớ nợ anh ấy một mối ân tình, phải trả xong mới rời đi được.” Nam Tầm nói với người cá đen bằng sóng âm mà con người không nghe được.

“Nhưng… Thôi, nếu ngài đã quyết, tôi cũng không thể ép buộc.” Khuôn mặt người cá đen hiện rõ vẻ tiếc nuối: “Mong ngài hãy bảo vệ tốt bản thân. Người cá lam tôn kính, tộc chúng ta không thể để mất ngài. Khi muốn trở về, xin hãy tới biển xướng lên khúc hát đại dương, đội quân người cá sẽ đến giải cứu.”

Nam Tầm mỉm cười: “Được, tớ hứa.”

Ở khoảng cách gần, người cá giao tiếp với nhau bằng sóng âm phát ra từ sự rung động nơi cổ họng, tần số không nằm trong khả năng nghe của con người. Tuy nhiên nếu cách nhau rất xa, người cá phải dùng tiếng ngân, đây là âm thanh con người có thể nghe được.

Trong đại dương bao la, tiếng ngân của người cá có thể truyền đi rất xa. Nhất là khi nhiều người cá cùng xướng, sẽ tạo nên một giai điệu du dương kỳ ảo khôn cùng.

“Người cá đen, cậu đi đi. Tớ sẽ nhờ người này yểm hộ cậu, người cá không thể bị nhân loại trông thấy thêm nữa.”

Người cá đen tự trách: “Tôi đã bị bắt gặp. E rằng không bao lâu nữa tin tức này sẽ truyền khắp thế giới loài người. Sai lầm của tôi đã mang đến tai ương cho tộc.”

Nam Tầm nhìn người đàn ông bên cạnh mình bằng ánh mắt dịu dàng, nói: “Anh ấy vừa đe dọa vừa dụ dỗ, đám người kia sẽ giữ kín chuyện này thôi.”

Người cá đen thoáng vẻ ngạc nhiên liếc qua Ngụy Xương, dù phần ác ý có giảm bớt sau lời cô nhưng vẫn cảnh giác cao độ như cũ.

Nam Tầm dùng ngôn ngữ cơ thể biểu đạt ý mình cho Ngụy Xương, anh hơi nhướng mày: “Vật nhỏ, cưng bảo tôi thả con người cá này đi? Có điều cưng cũng thấy nó vô lễ cỡ nào rồi đấy, mới vừa còn suýt làm tôi bị thương. Để cứu nó, tôi đã phải chi một khoản tiền khổng lồ, nhưng dường như nó cũng chẳng cảm kích gì.”

Nam Tầm lập tức bày đôi mắt rưng rưng, ôm lấy cổ tay anh lắc lắc.

Trước hành động làm nũng của người cá nhỏ, Ngụy Xương cực kỳ hưởng thụ, mặt ngoài thì thở dài đầy bất đắc dĩ: “Được rồi được rồi, cục cưng của chú, bất cứ yêu cầu nào của cưng chú đều chẳng cự tuyệt nổi.”

Ngụy Xương kêu Phương Hằng đi chuẩn bị du thuyền và áo khoác để che người cá đen. Mặc dù đang là buổi tối, nhân viên trên đây cũng toàn người của anh, nhưng chuyện này vẫn cần cẩn thận.

Mãi đến trước khi lên tàu, người cá đen đều luôn trong tư thế cảnh giác.

Chiếc thuyền nhỏ chở hai người cá băng băng ra khơi rẽ hai đường bọt sóng trắng xóa, tựa như xé toạc mặt nước phẳng lặng. Song rất nhanh, mặt biển lại khôi phục như cũ, như năng lực chữa khỏi huyền bí của người cá.

Bóng dáng tàu du lịch nhỏ dần, cả hòn đảo sau nó cũng dần thành con kiến. Chỉ còn sóng nước mênh mông, ánh trăng bạc vẩy xuống khắp mặt biển tựa như khoác lên mình tấm lụa mỏng. Trên đời này, biển khơi quả nhiên là sự tồn tại thần bí cổ xưa nhất.

Phương Hằng phụ trách lái thuyền, Ngụy Xương thảnh thơi ôm người cá nhỏ thưởng thức bọt sóng trắng xóa phía sau, trong khi người cá đen thì trầm ngâm nhìn phía xa xa. Hắn đã cởi áo khoác, toàn bộ đặc điểm của người cá phơi bày dưới giăng sáng vằng vặc. Nương ánh trăng, Nam Tầm không khỏi ngạc nhiên khi phát hiện các miếng vảy đen trên người hắn đang từ từ lặn mất.

Tâm trạng Tiểu Bát giờ phút này đang rất tốt, bởi vì lúc Nam Tầm chủ động nhảy vào ngực đại Boss, ác niệm của anh lại giảm thêm 5 điểm. Vậy nên nó bắt đầu phổ cập kiến thức khoa học cho Nam Tầm.

“Để gia kể cho mà nghe, loài người ở thế giới này không phải tiến hóa từ khỉ đâu. Hê hê, người cá cổ cho rằng mình là một phân nhánh của con người, nhưng mà thật ra là ngược lại, con người mới là phân nhánh của người cá.”

Nam Tầm cảm thấy không thể mường tượng nổi: “Con người ở thế giới này tiến hóa từ người cá?”

Tiểu Bát: “Đúng rồi, kỳ thực trước kia giống loài này không gọi là người cá, mà là giao nhân, đỉnh cực kỳ. Thế giới huyền huyễn cũng xuất hiện sinh vật này, chẳng qua giao nhân trong đó có yêu pháp, còn trong thế giới này thì bình thường hơn nhiều.”

Xưa xửa xừa xưa, thế giới này không có đất liền, chỉ toàn nước là nước. Khi đó, giao nhân là bá chủ thế giới. Sau này, thiên thạch to bự từ trên trời rơi xuống, hình thành lục địa. Một bộ phận giao nhân nảy sinh lòng hiếu kỳ bò lên bờ, càng đi càng xa, cuối cùng lạc lối không trở về chốn cũ nữa. Vì thích ứng với việc sinh tồn trên cạn, đuôi cá dần phát triển thành chân, trở thành con người như bây giờ.

Theo thời gian, người cá dưới biển cũng tiến hóa. Bọn họ giữ được sức mạnh to lớn của giao nhân, nửa thân trên lại càng ngày càng giống loài người.

Nghe nói là vì để săn bắt con người.

Vào ban đêm, giao nhân sẽ trồi nửa người lên mặt biển, dùng vẻ ngoài quyến rũ và tiếng hát êm tai của mình để mê hoặc các thủy thủ, dụ thuyền đánh cá đến gần để săn giết.

Cũng từng có những năm tháng, con người đi khắp nơi lùng giết giao nhân, dẫn đến hai bên thù địch lẫn nhau. Giao nhân bắt được con người, sẽ ăn tươi nuốt sống. Thủ đoạn con người lại càng tàn nhẫn hơn. Nếu bắt được giao nhân giống đực, bọn họ sẽ cắt da xẻo thịt nó bỏ vào nồi nung nấu, chiết mỡ. Bởi một giọt mỡ giao nhân có thể đốt được mấy tháng, nên thường bị con người dùng làm “đèn vĩnh cửu“. Còn nếu bắt được giống cái, họ sẽ bẻ gãy cánh tay, dâm ô chúng, hết sức đồi trụy.

“… Trước mặt ngươi thật ra là giao nhân hắc lân, chủng giống đực có sức chiến đấu mạnh nhất. Bình thường thì da người cá đực sẽ giống với da con người, nhưng khi gặp kẻ địch, chúng sẽ nhanh chóng chuyển sang trạng thái chiến đấu, cũng chính là trạng thái như phủ thêm lớp khôi giáp mà ngươi thấy lúc nãy.

Tính cảnh giác của giao nhân hắc lân là số một. Nếu nhận thấy nguy hiểm, chúng sẽ lập tức biến thân. Phần lớn thời gian chúng duy trì trạng thái chiến đấu cỏ vẻ hết sức khó coi này. Bởi vậy mới bị xem là chủng người cá mạnh nhất cũng như xấu nhất.”

Thoáng ngừng, Tiểu Bát nói tiếp: “Nó hẳn đã buông lỏng cảnh giác, sẽ khôi phục thân người bình thường nhanh thôi…”

Hết Chương 666: Tiến hóa, giao nhân hắc lân.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page