Danh sách chương

Vương Kiến Dũng mang về một cô gái trang điểm, ăn mặc vô cùng diêm dúa về nhà. Tiểu tam lúc này dương dương tự đắc, tay sờ bụng ngồi trên ghế sa lon, mà Tưởng Phân khóc đến mặt đầy nước mắt ngồi trên sàn nhà. 

“Đàn bà thối, lần này ông nhất định phải ly hôn, bà không đồng ý cũng phải đồng ý!” Vương Kiến Dũng nhìn Tưởng Phân ngã ngồi dưới đất, sống chết không muốn ly hôn, cả người đang trong trạng thái muốn bùng nổ!

“Ông đây nuôi bà nhiều năm như vậy, cho bà ăn, cho bà mặc, cái gì cũng tốt nhất, mà ngay cả sinh cho ông một đứa con trai cũng không sinh được.”

“Nhìn bộ dáng béo như lợn kia của bà xem, bà có biết, ngày nào ông nhìn thấy cũng ghê tởm đến mức nào không? Cuối cùng ông cũng có một đứa con trai, bà không đồng ý ly hôn sao? Bà muốn làm gì? Muốn con trai tôi ra đời không có nhà để về sao? hả?”

“Ô ô ô,…” Tưởng Phân bị mắng thì khóc to hơn: “Vương Kiến Dũng, ông không thể đối xử với tôi như vậy, tôi là vợ ông, tôi mới là người đi cùng ông đến ngày hôm nay, thế mà ông vì một con tiểu tam mà muốn ly hôn với tôi, lương tâm của ông bị chó ăn rồi sao? ô ô ô…”

Nghe những lời này, Vương Kiến Dũng nghe đến không kiên nhẫn rồi!

“Được rồi! Đừng nói nhảm nữa, lần này phải ly hôn, nhiều năm rồi tôi cũng có một đứa con trai, tôi tuyệt đối không thể để nó lưu lạc đầu đường được. Tưởng Phân, tôi đối xử với bà không tệ, bà cũng không thể đối xử với con trai tôi như vậy!”

“Ô ô ô…” Tưởng Phân khóc càng lớn hơn.

Khi Vương Tình về nhà thì thấy được cảnh tượng như vậy.

Mấy năm nay, cô ta đã quen ba mẹ cãi nhau, nói ly hôn không phải một hai lần, nhưng lần này thì khác, lại có tiểu tam mang thai?

Ba muốn có một đứa con trai, trong lòng cô ta hiểu rất rõ, nhưng nhiều năm rồi chưa được như ý nguyện, cho nên cô ta cho rằng sẽ cứ như vậy không lo lắng chút nào. Không nghĩ đến, tiểu tam thật sự mang thai!

Tưởng Phân thấy con gái trở về vội vàng xông tới ôm Vương Tình vào ngực, khóc nói: “Tình Tình! Tình Tình, con mau khuyên ba con! Ba con muốn ly hôn với mẹ, ông ấy muốn đuổi chúng ta ra ngoài, hu hu hu… Đây là nhà của chúng ta! Đây là nhà của chúng ta… hu hu hu…”

Vương Kiến Dũng thấy Vương Tình thì nhíu mày, nhưng vẫn kiên định muốn ly hôn!

Ông ta muốn con trai! Ông ta muốn có người thừa kế gia sản!

“Câm miệng!” Vương Kiến Dũng quát to, ông ta bị Tưởng Phân khóc đến phiền!

“Tưởng Phân, lần này nhất định phải ly hôn, bà khóc cũng vô dụng!”

“Hơn nữa, bà rốt cuộc khóc cái gì? Tôi chỉ muốn bà chuyển ra ngoài, không nói không nuôi bà? Tình Tình vẫn là con gái tôi, bà khóc cái gì? Bà muốn nhìn con trai tôi ở đầu đường xó chợ mới vui phải không?”

Vương Tình sửng sốt: “Ba…”

Vương Kiến Dũng nhìn cô con gái này, nói: “Tình Tình, con không cần nói gì hết, ba và mẹ con đã không còn tình cảm nhiều năm rồi, vì nghĩ cho con mới không ly hôn với bà ấy, nhưng bà ấy quá ầm ĩ, ầm ĩ đến gà bay chó chạy, cái này này ngày nào cũng không yên, mấy năm nay ba cũng không bạc đãi bà ấy!”

“Bây giờ ba có con trai, đương nhiên không thể để em trai con không nhà để về, con vẫn là con gái ba, ba nể mặt con, sẽ cho mẹ con tiền, không cần lo cơm áo,nhưng phải ly hôn!

Vương Tình giật mình, cô ta không nghĩ đến, vậy mà ba cô ta có thể nói ra những lời như vậy.

Ngay cả phản bác cô ta cũng không thể nói!

Đột nhiên không biết nên làm gì!

Mà Tưởng Phân lại ngây người!

Vương Kiến Dũng trọng nam khinh nữ, muốn có con trai sắp điên rồi. Bây giờ tiểu tam lại mang thai, ba ta cho là ông ta muốn đuổi con gái và bà ta ra ngoài. 

Bây giờ ông ta lại muốn giữ lại con gái sao?

Vương Kiến Dũng đi đến trước mặt Vương Tình, thành khẩn nói: “Tình Tình, ba đã nhịn rất lâu rồi! Những năm này, một mình ba chống đỡ gia đình này, ngày nào cũng làm việc vất vả bên ngoài là hy vọng con có thể hạnh phúc, hy vọng cho con một ngôi nhà hoàn hảo!

“Còn mẹ con, những năm này con cũng thấy, có khi nào ba bạc đãi bà ấy không? Mấy năm nay, bà ấy không làm cái gì, chi phí ăn mặc là ba cho, ăn ngon nhất, mặc đẹp nhất, ở tốt nhất, còn có nhiều người hầu hạ bà ấy như bà hoàng, ba không thích bà ấy, không còn tình cảm vợ chồng với bà ấy!”

“Sau khi chúng ta ly hôn, con vẫn là con gái ba, vẫn là đại tiểu thư Vương gia. Khi còn bé, ba sợ con không chấp nhận được nên cứ như vậy với mẹ con. Bây giờ con lớn rồi, hiểu chuyện rồi, ba cũng yên tâm sống cuộc sống mình muốn?”

Vương Tình ngây người! Hoàn toàn không biết nên nói gì. Thì ra, nhiều năm như vậy, ba cô ta vì cô ta trả giá nhiều như vậy sao?

Kỳ thật Tưởng Phân, ngay cả Vương Tình cũng cảm thấy bà ấy vô dụng, đều dựa vào ba nuôi, không biết làm cái gì chỉ biết tiêu tiền, đi khắp nơi diệt tiểu tam, nhưng lại không nhìn lại chính mình?

Béo như một con heo, người đàn ông nào sẽ thích bà ấy chứ?

Cũng khó trách, ba cô ta lại tìm đàn bà bên ngoài!

Mấy năm nay đúng như ba cô ta nói, ông đã không có lỗi với mẹ, luôn cho bà ấy những điều tốt nhất, nhưng bà ấy vẫn luôn cho rằng ba cô ta có lỗi với bà ấy. 

Thấy biểu cảm của Vương Tình, trong lòng Vương Kiến Dũng vui vẻ, trên mặt lại tràn đầy tình yêu thương của người ba, tiếp tục nói: “Tình Tình, con là con gái ba, ba là người yêu con nhất, chẳng qua ba và mẹ con không còn tình cảm, không giống với con!”

“Ba biết, ba mẹ ly hôn, con nhất định sẽ bị tổn thương, từ nay về sau ba cho con gấp đôi tiền sinh hoạt, sau này con muốn làm cái gì con cứ nói với ba, đây coi như là bồi thường cho con có được không?”

Mắt Vương Tình nhất thời sáng lên!

Tiền sinh hoạt gấp đôi?

Cô ta muốn làm gì cũng đồng ý?

Nếu cô ta không muốn gả cho An Thừa Nghiệp mà muốn bên cạnh Tần Hiên, ba cô ta cũng đồng ý sao?

Những năm này, mẹ cô ta luôn nhắc nhở cô ta phải gả cho An Thừa Nghiệp, ngược lại, nếu mẹ cô ta không còn là người Vương gia, vậy…

Nội tâm Vương Tình nhất thời kích động!

“Ba, con đã lớn rồi, nếu ba mẹ không sống chung nữa, vậy cũng không cần vì con mà miễn cưỡng nhau, con là con gái của hai người, con hy vọng hai người có thể hạnh phúc.”

Vương Kiên Dũng vui mừng, mặt đầy ý cười, đem Vương Tình ôm vào lòng vỗ một cái: “Được, con gái! Đời này của ba, nhất định sẽ thương con!”

Tưởng Phân nhìn tất cả, đầu óc choáng váng!

Tiểu tam ngồi trên ghế salon nhàn nhã bóc quýt, nhìn ánh mắt khiếp sợ kia của Tưởng Phân, trong mắt thoáng qua một tia châm biếm lẫn khinh bỉ!

Hết Chương 154: Vương gia sụp đổ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page