Danh sách chương

Lão phu nhân kích động suýt ngất, may có bà vợ lẽ cạnh đó kịp đỡ mới không ngã.

Giọng dì Ba the thé: “Con nhóc nhà quê kia xằng bậy gì đấy? Cậu cả mất năm năm rồi. Ngay cả Phó quan Vương trung thành với lão gia nhất cũng nói cậu ấy gặp bất trắc. Bây giờ mày lại nhảy ra bảo cậu cả chưa chết? Xem lão phu nhân bị dọa thế nào kìa!”

Nam Tầm liếc bà ta: “Dì Ba có ý gì? Tôi nói cậu cả còn sống, phản ứng đầu tiên của dì chẳng phải nên vui mừng sao? Hay là… dì Ba không mong cậu cả còn sống?”

“Mày! Con nhóc chết giẫm mồm mép dẻo kẹo kìa! Bà xé nát miệng mày!”

“Đủ rồi! Câm mồm!” Bà cả thét: “Cô là cái thá gì? Bình thường cho cô tí mặt mũi đã tưởng mình là vợ cả? Tiểu Ngư là con dâu tôi, cô có tư cách gì chửi bới nó?”

Dì Ba bị mắng đỏ mắt.

Bà cả lại gấp gáp quay sang hỏi Nam Tầm cậu cả hiện ở đâu, khi nào về. Nam Tầm lắc đầu thưa: “Xin lỗi u, thiên cơ bất khả lộ, bằng không con sẽ tổn thọ. Điều duy nhất con có thể nói là cậu cả vẫn còn sống, hơn nữa chắc chắn về trong năm nay.”

Dì Ba đứng bên cười lạnh, lầm bầm: “Giả thần giả quỷ.”

Chỉ với một câu, địa vị Nam Tầm trong nhà họ Tạ hoàn toàn thay đổi. Không bàn tới người khác, riêng lão phu nhân và bà cả quyền lực tối cao đã tin chẳng chút nghi ngờ những vấn đề phong thủy cô nêu trước đó.

Hai người cảm thấy Hứa Đa Ngư là điềm lành, mới gả vào nhà họ Tạ liền có tin vui. Nối trước gắn sau một hồi lại thấy, quý nhân ấy chẳng phải con bé ư!

Từ đó về sau, cuộc sống của Nam Tầm quá ư là dễ chịu, mỗi ngày theo lão phu nhân và bà cả cơm ngon rượu say. Thậm chí đón được em trai Hứa Thạch Đầu khỏi nhà mụ mợ bụng dạ độc ác, chuyển tới học tại trường tư thục địa phương.

Nam Tầm vốn định động tay động chân nhà cậu mợ, lại nghĩ đến hai đứa nhỏ và bà ngoại bên ấy. Tuy bà ngoại không tốt gì với Hứa Đa Ngư, ông cậu cũng toàn mặc kệ, nhưng suy cho cùng vẫn có quan hệ máu mủ. Cô đành thôi.

Ác giả ác báo. Xem tướng mạo mụ mợ thì sắp tới sẽ thất thoát một khoản tiền lớn và gặp tai nạn đổ máu, song không nguy hiểm tính mạng.

“Tiểu Thạch Đầu, hôm nay tiên sinh dạy gì? Em hiểu hết không?” Nam Tầm xoa xoa tóc Hứa Thạch Đầu.

Hứa Thạch Đầu gật gật, ưỡn ngực đọc Tam Tự Kinh hết sức lưu loát, không sót chữ nào.

“Oa, hóa ra Tiểu Thạch Đầu học giỏi vậy. Sau này chị nhất định cho em học cao đẳng!”

Hứa Thạch Đầu xấu hổ đỏ bừng mặt nhỏ, e dè hỏi: “Chị ơi, chị là chị em thật ạ? Em thấy chị càng ngày càng đẹp.”

Nam Tầm thót tim. Thường nói trẻ nhỏ nhạy cảm, Tiểu Thạch Đầu không nhìn ra cô là đồ giả đấy chứ?

“Đương nhiên là chị em. Nay gả vào nhà giàu được mở mang tầm mắt, kiến thức tăng lên, càng thêm tự tin nên mới đẹp được như vầy. Tiểu Thạch Đầu cũng sẽ càng ngày càng khôi ngô tuấn tú.”

Tiểu Bát ha hả mỉa: “Người nào đó á, càng lúc càng tự buông xuôi bản thân, không phát hiện mới là lạ.”

Nam Tầm thở dài: “Chắc bị cụ tổ thế giới trước chiều hư rồi.”

Tiểu Bát: “Đổ vỏ cho một con cương thi chết, còn cần mặt không?”

Nam Tầm lười biếng đáp trả: “Chẳng phải trong mắt ngươi mặt ta mất lâu rồi à?”

Tiểu Bát: …

***

Sau ba tháng thừ người ở nhà họ Tạ, Nam Tầm rốt cuộc chăm cho cơ thể trắng hồng mịn màng. Tay hết thô ráp, tóc đen óng ả, người có thịt hơn, đã nhìn ra được đường cong duyên dáng.

Ra kết quả nhanh vậy ngoài ăn ngon, còn do Nam Tầm kiên trì dẫn khí vào người mỗi đêm.

Chẳng qua nguyên khí thế giới này loãng hơn thế giới trước nên tu luyện có phần khó khăn. Cơ mà hiệu quả của việc dẫn khí khơi thông kinh mạch thể hiện rất rõ qua sắc mặt ngày một sáng sủa của cô.

Dì Ba nào dám chê Nam Tầm là ma lem nữa, gặp cô cứ như chuột thấy mèo lo đi đường vòng.

“Ta biết cơ thể này không tồi mà. Chậc chậc, ngươi soi gương thử kìa. Giờ đây đâu chỉ là hoa khôi làng, nhìn gương mặt nhỏ non mềm này đi, véo được ra nước luôn.”

Nam Tầm: …

“Bao giờ Boss về?” Nam Tầm hỏi.

Tiểu Bát: “Ưm, không nhớ, chắc tầm một hai tháng nữa. Đại Boss về oai phong lắm. Mà ngươi cẩn thận nha, trong nguyên thế giới lúc đại Boss về cũng là lúc Hứa Đa Ngư bị giết.”

Ánh mắt Nam Tầm lập lòe, “Ừ” một tiếng.

Cứ tưởng qua thời gian nữa đại Boss mới xuất hiện y lời Tiểu Bát. Nào ngờ chiều nay, Nam Tầm đang đánh bài với mấy bà vợ lẽ, gã sai vặt ngoài cửa đột nhiên lao vào hô to: “Lão phu nhân, đại phu nhân, không hay rồi! Không hay rồi ——”

Mấy bà vợ lẽ nghe tiếng thì vội bỏ bài, kéo cả đoàn ra sân trước.

Bà cả đỡ lão phu nhân. Gã sai vặt thở hổn hển báo: “Hàng loạt lính trang bị súng ống đang hầm hầm đi về phía nhà ta ạ!”

Lão phu nhân nghe xong vẫn bình tĩnh đáp: “Có Trần Đốc quân ở đây, ai dám lỗ mãng với nhà ta?”

Tạ Đại soái không còn, nhưng không ít cấp dưới cũ của ông làm chức to trong doanh. Trần Đốc quân hiện đang cai quản một tỉnh vẫn rất quan tâm nhà họ.

Có Trần Đốc quân, đừng nói cái trấn nhỏ này, đến toàn tỉnh cũng chẳng ai dám động đến nhà họ Tạ.

Giữa cuộc đối thoại ngắn ngủi, hai hàng binh chạy chậm vào sân, mắt nhìn thẳng đứng nghiêm hai bên.

Giữa lối đi, một người đàn ông cao lớn thong thả bước tới chỗ lão phu nhân và bà cả.

Người nọ mặc quân phục lam xám, dưới ánh mặt trời, ba sao vàng đính trên cầu vai vô cùng chói mắt. Thắt lưng da nâu bó chặt eo thon, đai đeo chéo từ vai xuống hông treo súng lục căng phồng. Đôi chân dài thẳng tắp mang ủng đen bóng, nện trên đất từng tiếng cộp cộp.

Trên đầu đội mũ kepi thiết kế riêng cho sĩ quan cấp cao. Quân hiệu đính đằng trước, vành mũ hắt bóng tạo vùng tối trên mặt, ẩn đi ánh mắt sắc bén lạnh lùng. Rìa bóng vừa khéo đổ trên sống mũi, tôn đường cong cao vút. Môi mỏng hơi mím lộ vẻ thờ ơ, cảnh cáo người sống chớ đến gần.

Lão phu nhân và bà cả thấy người bước tới mà trợn tròn mắt.

Đây… Đây là…

Mấy bà vợ lẽ khúm núm bên cửa chẳng dám ho he.

Duy chỉ Nam Tầm không e dè nhìn anh chăm chú.

Cô lẳng lặng trông người nọ đến gần. Khoảnh khắc nào đó, mọi người như hòa vào khung nền, chỉ còn người đàn ông dần phóng đại trong mắt cô.

Lúc này, Tiểu Bát hưng phấn hú hét: “Đại Boss, là đại Boss! Đại Boss đã trở lại! Đẹp nứt trời luôn đúng không? Gia không lừa ngươi nhaaa! Ngươi xem đôi chân dài thẳng kia kìa, nhìn đi nhìn đi! Nhan sắc không gì sánh nổi, không tì vết nhá. Vai rộng hông nhỏ! Lưng hổ eo sói! Ấu ấu ấu ~~”

Nam Tầm đơ đơ, mất tự nhiên “Ừm” một tiếng: “Ngươi không lừa ta, đẹp.”

 

Hết Chương 544: Tạ Lương Thành trở về.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page