Danh sách chương

Nam Tầm không khóc, không nháo, không chút khiếp đảm nâng bài vị, thậm chí ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Làm mai âm hôn nhiều năm, bà mối Vương vẫn thấy giật mình trước sự bình tĩnh của cô dâu. Ma cưới ma thì không nói nhưng người sống lấy kẻ chết, mặt bên sống chắc chắn xám như tro tàn. Bà còn từng chứng kiến một số cô dâu tìm tới cái chết, từ âm hôn thành minh hôn.

Đương nhiên bà không thấy được ma quỷ, chẳng qua đó là tục lệ lâu đời nhằm an ủi phần nào tâm lý người thân còn sống.

Không biết đúng hay không, nhưng truyền rằng đa số người sống gả cho hồn ma không bao lâu đều chết bất đắc kỳ tử. Điều này thể hiện người dưới Địa phủ hết sức vừa ý cô dâu, muốn vợ xuống cùng mình. Nếu gả đến mà vẫn sống an ổn, nghĩa là bên đã khuất không vừa ý, không thích người này.

Vậy nên những cô dâu âm hôn chẳng bao giờ được sống bình yên.

Nam Tầm cầm bài vị ngay ngắn trên tay, chờ chủ hôn hô bái thiên địa thì ôm nó hành lễ.

Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường. Người ngồi trên cao đường là mẹ của đại thiếu gia – bà cả nhà họ Tạ.

Cuối cùng là phu thê giao bái. Nam Tầm đưa bài vị ra trước gập gập về phía mình, trông cũng ra hình ra dạng.

Lão phu nhân và bà cả liếc nhau, bắt được vẻ hài lòng trong mắt đối phương.

Nam Tầm ôm bài vị, được bà mối Vương dẫn về phòng tân hôn.

Vừa bước chân vào đã nghe tiếng khóa cửa lách cách phía sau, chắc nhà họ sợ cô bỏ trốn.

Nam Tầm bĩu môi, tiện tay quẳng bài vị lên bàn, rồi cởi hỉ bào dày nặng, lăn lên giường.

Đã chết đâu mà lập bài vị, có khác gì nguyền rủa người ta không?

“Ấy ấy, ngươi cứ ngủ vậy hả?” Tiểu Bát bất ngờ.

Nam Tầm ngáp dài: “Không thì sao? Chả nhẽ uống rượu giao bôi với cái bài vị?”

Tiểu Bát tò mò: “Cả đêm nhìn bài vị mà ngươi không thấy khiếp à?”

Nam Tầm cười ha hả: “Đồ nhát cáy, hay ngươi sợ?”

Tiểu Bát: “Sợ cái mông. Gia chỉ thấy để bài vị trên bàn, vừa quay đầu đập ngay vào mắt, hơi giật mình tí thôi.”

Nam Tầm: “Chưa chết mà? Có gì phải giật mình?”

***

Trong đại sảnh, lão phu nhân sai hầu gái thưởng bà mối Vương thêm một túi tiền, nói: “Lúc trước nghe bà nhắc là một cô nhóc nông thôn, còn tưởng sẽ khóc nháo ầm ĩ. Không ngờ ban nãy con bé lễ phép vậy, thật là ngoan.”

Bà mối Vương biết rõ cảnh ngộ Hứa Đa Ngư, khó tránh khỏi sinh tia thương hại: “Thân thế cô bé khá đáng thương. Đã gả đến nhà họ Tạ, mong lão phu nhân và bà cả quan tâm nhiều hơn.”

Vẻ mặt Tạ lão phu nhân hơi đổi, hạ giọng: “Ta nghe nói cô dâu âm hôn sống không được lâu, vì nếu bên kia vừa ý sẽ dẫn đi ngay. Giờ bà lại kêu nhà ta quan tâm con bé, có ý gì?”

Bà mối Vương cứng lại, cười giải thích: “Không dám lừa lão phu nhân, điều đó là thật. Song vẫn tồn tại ngoại lệ, sống được lâu không hẳn do vị kia không thích, mà khả năng vị ấy thiện tâm, không đành lòng kéo người sống đi theo.

Tóm lại vào lúc trăng tròn mỗi tháng, là lúc âm khí nặng nhất, lão phu nhân và bà cả đừng quên tưới nửa bát máu gà lên bài vị, rồi để cô dâu ở cùng bài vị một đêm. Cậu cả đã mất chắc chắn về viên phòng với cô bé.”

Hai người liên tục gật đầu.

Bà mối Vương đi rồi, bà cả mới đỡ lão phu nhân ngồi xuống.

Lão phu nhân thở dài: “Chắc mấy đứa cảm thấy bà già này vô lý. Nhưng để ta kể cho con, tháng trước ta mơ thấy Tiểu Thành! Khi nó qua đời mới vừa tròn hai mươi, còn chưa cưới nổi một cô vợ. Nó trách ta. Con nói xem Tiểu Thành nhà chúng ta tuổi trẻ đã đi. Cha nó là Đại soái thê thiếp thành đàn, trước khi chết đâu có gì để tiếc nuối, nhưng Tiểu Thành nó chẳng có chi…”

Bà cả nghe đến đây không kìm nổi nước mắt: “Đại soái là chồng con, Tiểu Thành là con trai con. Hai người họ cùng gặp nạn, lòng con đau hơn ai hết.”

“Mấy năm nay khổ cho con rồi. Ngày trước cứ hết người này đến người khác nối nhau vào cửa mà con không than lấy một câu. Ôi… Thôi thôi, ta không nên nhắc nữa, hôm nay là ngày vui của Tiểu Thành, chúng ta đừng rơi nước mắt. Hy vọng Tiểu Thành hài lòng cô vợ này…”

***

Nam Tầm tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái.

Bà cả đã phái một cô nhóc đứng chờ sẵn ở cửa, từ giờ đó là hầu gái của cô.

Cô nhóc hầu hạ Nam Tầm rửa mặt chải đầu, vấn cho cô kiểu tóc phụ nữ có chồng. Nam Tầm ngắm gương mặt non nớt trong gương. Hứa Đa Ngư quá gầy, hai tay thô ráp, vừa nhìn đã biết người phải làm việc nặng nhọc.

Hứa Đa Ngư da hơi vàng, tóc hơi xơ, mắt trông cũng lờ đờ, tuy vậy vẫn nhìn ra được đường nét xinh xắn tinh tế, xứng danh hoa khôi làng. Nam Tầm mà chăm cơ thể cho béo trắng, sau này chắc chắn sẽ tỏa sáng rạng ngời.

Nam Tầm vận váy dài, mặc áo ngoài dài rộng ra sảnh kính trà trưởng bối.

Hôm qua mấy bà vợ lẽ không lộ diện, hôm nay dâu mới kính trà, tất cả đều ngồi một bên.

Nam Tầm đảo mắt, mập ốm đủ cả, Tạ Đại soái thật có diễm phúc. Trong đó cô chú ý dì Mười hai trẻ tuổi nhất, đúng là đẹp như lời đồn. Mới hai mươi tuổi, không lớn hơn cô bao nhiêu.

Nam Tầm dâng trà kính lão phu nhân và bà cả. Lão phu nhân tuổi già dễ mệt nên uống xong trà liền về phòng nghỉ, bà cả thì dẫn con dâu đi giới thiệu với mấy bà vợ lẽ.

Nam Tầm cụp mắt rũ mi chào từng người, nom có vẻ dễ bắt nạt.

“Ây da, em bảo này chị cả, mắt chị kém thế từ bao giờ? Cậu cả nhà ta anh tuấn lỗi lạc, sao có thể vừa mắt thôn nữ quê mùa cơ chứ? Chị làm vậy thiệt thòi cho cậu cả quá đó?” Dì Ba phóng tầm mắt soi mói rà quét người Nam Tầm, kiểu gì cũng không ưa nổi.

Nam Tầm tưởng bà cả sẽ đáp trả vài câu giúp cô, dù sao cô cũng là con dâu bà. Nào ngờ bà chỉ trừng dì Ba, nói không mặn không nhạt: “Cô bớt gây sự đi.”

Nam Tầm mất hứng. Cô không muốn làm túi trút giận, mấy bà vợ lẽ lại chẳng phải bậc bề trên gì. Không biết thế giới này ra sao, nhưng địa vị vợ lẽ thời cổ đại chỉ cao hơn đứa ở, trong dịp trịnh trọng còn không được phép ngồi ăn đường hoàng cùng bàn với lão gia và vợ cả.

Nam Tầm cười cười nhìn bà ta: “Dì là dì Ba phải không? Hồi nhỏ tôi ở làng chài gặp một tiên sinh phong thủy. Tiên sinh rất vừa ý tôi nên dạy chút thuật coi tướng. Tôi thấy mặt dì Ba không có thịt, hai má hóp sâu, cằm nhọn hoắt, xương gò nhô cao, chóp mũi nhỏ, khi nói chuyện nếp nhăn giữa mày hằn rõ, thể hiện tướng mạo cay nghiệt. Mũi hếch, lại có nốt ruồi bên cánh, chứng tỏ cả đời khó có của để dành.”

Dì Ba: …

 

Hết Chương 542: Bắt lỗi, đáp trả.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page