Danh sách chương

Một người một khi nội tâm văn vẹo thì không nói đạo lý!

Có lẽ, sự tồn tại của Cố Vân Tịch đã lật độ nhận thức của Dương Lộ với thế giới này, cũng có lẽ chính là vì ghen tị, dù sao cô ta một lòng muốn hủy diệt Cố Vân Tịch!

Dường như chỉ có vậy, cô ta mới cảm thấy thế giới này bình thường!

Cô ta muốn làm chuyện gì, chỉ có thể đi tìm Lưu Huy, trừ cách đó ra, cô ta không còn cách nào khác!

Lưu Huy đang chơi game trong một biệt thự của mình, Dương Lộ cố ý ăn diện một chút. 

Cô ta mặc một chiếc váy siêu ngắn, chân trần, bên ngoài mặc một chiếc áo lông thú trông có vẻ giàu có, cực kỳ gợi cảm!

Thời gian gần đây, cô ta đã hiểu được, muốn Lưu Huy làm việc thay cô ta, phải dùng thân thể để đổi lấy, mà cô ta cũng đã quen với cách sống chung như vậy. 

Xuống xe, gió thổi vào người lạnh thấu xương. Dương Lộ run lên nhìn mình qua cửa kính xe, toàn thân sang trọng, đây chính là mơ ước của cô ta, trong lòng thoải mái không ít!

Lưu Huy thấy Dương Lộ đến, thấy trời lạnh mà cô gái này lại ăn mặc như vậy, trong mắt hiện lên một nụ cười, nói: “Bảo bối, hôm nay em thật xinh đẹp!”

Dương Lộ cười, cũng không phải là đẹp! Cô ta đặc biệt ăn diện rất lâu, mặc quần áo hàng hiệu sao có thể không đẹp?

Dương Lộ đi đến, cởi áo khoác bên ngoài ra liền lộ ra chiếc đầm bó sát người bên trong, cô ra đi trên giày cao gót đi về phía Lưu Huy, cười duyên nói: “Ông xã, em rất nhớ anh!”

Nói xong liền dán lên người Lưu Huy, bắt đầu khiêu khích anh ta!

Lát sau, Lưu Huy bị cô ta khiêu khích đến nỗi cơ thể dần nóng như lửa, sau đó ôm lấy cô ta, đem cô ta ấn lên trường: “Tiểu yêu tinh, lần này lại muốn làm gì?”

Dương Lộ nhất thời lộ ra vẻ mặt tủi thân: “Còn không phải tiện nhân Cố Vân Tịch kia sao? Cô ta lại bắt nạt em!”

Trong mắt Lưu Huy hiện lên một tia khinh bỉ, thật sự không biết nói gì với nữ nhân không có não này, nhưng trên mặt anh ta lại không để lộ ra. Anh ta vừa bận làm chuyện của mình, vừa cười nói: “Được được được! Ngoan! Hầu hạ anh thật tốt, anh lập tức xử lý cô ta!”

Dương Lộ cười, cảm nhận được người đàn ông đã vào cơ thể, hai chân dùng sức quấn chặt lấy thắt lưng của anh ta, tiếp tục khiêu khích Lưu Huy khiến anh ta nhanh chóng chìm đắm trong sự dịu dàng của cô ta. 

“Đây là anh nói đó nha! Nhất định phải làm đó! Nếu không người ta không hầu hạ anh đâu nha!”

Dương Lộ lo lắng dặn dò hết lần này đến lần khác!

Lưu Huy đáp một tiếng cho có.

Lưu Huy đang hưng phấn, lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng cười, ngay sau đó là hai người đàn ông chừng hai mươi tuổi đi vào, sau khi thấy Lưu Huy đang làm gì thì huýt một tiếng sáo vang dội!

“A…”

Dương Lộ thét chói tai, vội vàng đẩy Lưu Huy ra. 

Hai người đi vào đều là bạn của Lưu Huy, ba người hẹn nhau chơi game, nghe âm thanh Lưu Huy liền biết là ai, biết bọn họ đến!

Đối mặt với tiếng hét chói tai của Dương Lộ, Lưu Huy có chút không kiên nhẫn: “Hét cái gì? 

Đó là bạn anh, không phải người ngoài!”

Nghe nói như vậy, Dương Lộ nhất thời ngây ngốc ở đó!

Hai người kia nghe xong nhất thời cười đầy mập mờ!

“Đúng vậy! Em gái, chúng tôi không phải người ngoài, em không cần sợ, hầu hạ Lưu thiếu gia thật tốt, không thiếu chỗ tốt của em đâu!”

Tình cảnh như vậy khiến tam quan của Dương Lộ vỡ nát!

Cô ta hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của những người này!

“Đừng… buông tôi ra… đừng… ô ô ô đừng mà…”

Dương Lộ cảm nhận được sự xấu hổ trước nay chưa từng có khiến nước mắt của cô ta không ngừng rơi xuống, cô ta điên cuồng giãy dụa, không chịu nổi sự nhục nhã này!

Đáng tiếc, lúc này Lưu Huy đang hưng phấn, không muốn bị cắt đứt giữa chừng.

“Làm gì thế? Đừng lộn xộn, anh đã nói rồi, đó là anh em của anh, em hét cái gì?”

“Buông tôi ra… thả tôi ra… a a a…”

“Đáng ghét, hai người, giữ cô ta lại!”

Hai người bên cạnh cười hi hi ha ha đi đến, giữ tay Dương Lộ không ngừng giãy giụa lên vách tường.

“A a a… Thả tôi ra… Buông tay…” Dương Lộ hét khản cả họng, giọng khàn khàn khóc lóc.

“ha ha ha cô hét đi! Hét càng lớn càng tốt ha ha ha!”

——–

Ban đêm, Dương Lộ thất hồn lạc phách trở lại trường học, đi thẳng về ký túc xá của mình. 

Lúc này còn đang là giờ tự học buổi tối, cho nên trong phòng không một bóng người. 

Cô ta không làm gì, trực tiếp chui vào chăn, che kín đầu, cả người run lẩy bẩy!

Những chuyện xảy ra hôm nay như một cơn ác mộng, cô ta hy vọng ngủ một giấc, tỉnh lại tất cả sẽ trở lại như ban đầu!

Giờ tự học buổi tối rất nhanh kết thúc, Tưởng Hân Lôi, Lương Đầu, Lưu Lệ và Giang Hiểu Nhu cũng lần lượt trở về. Thấy Dương Lộ ngủ trên giường, ánh mắt Giang Hiểu Nhu sáng lên!

Mỗi lần Dương Lộ về, hầu như đều mang quà về cho các cô, khoảng thời gian Dương Lộ ở đây, cuộc sống của các cô tốt hơn so với trước kia!

“Lộ Lộ! cậu về rồi! Sao rồi? Đi chơi với Lưu Huy có vui không?”

Lưu Lệ luôn kiêu ngạo, có chút thanh cao, nhưng gần đây Dương Lộ không ngừng tặng mỹ phẩm cao cấp cũng bị đánh bại, nghe vậy cười nói: “Xem cậu nói kìa, làn nào Lộ Lộ về không vui vẻ chứ?”

Giang Hiểu Nhu lập tức cười nói: “Cũng đúng, Lưu Huy cưng chiều Lộ Lộ như vậy, đi chơi chắc chắn rất vui! Ôi… Khi nào mình mới có thể tìm được một người bạn trai tốt như vậy? Lộ Lộ, mình hâm mộ cậu quá!”

Cả người Dương Lộ rúc ở trong chăn, trước kia, khi nghe được những lời đó, cô ta thầm vui trong lòng, nhưng bây giờ nghe những lời đó lại cảm thấy hết sức chói tai!

Thấy Dương Lộ không nói lời nào, Giang Hiểu Nhu cau mày: “Lộ Lộ, cậu sao vậy?”

Dương Lộ vẫn không lên tiếng.

Giang Hiểu Nhu nhìn về phía Lưu Lệ nói: “Ngủ rồi?”

Lưu Lệ nhún vai, tỏ ra không biết!

Giang Hiểu như nhìn trên bàn Dương Lộ không có quà, Dương Lộ lại nằm trong chăn không nói lời nào, chỉ có thể bĩu môi một cái, đi rửa mặt chuẩn bị đi ngủ. 

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu liếc nhau, không đúng nha!

Trước kia chỉ cần Dương Lộ về, dù các cô đều học giờ tự học về muộn, cô ta cũng sẽ ở trong ký túc xá đợi mọi người về, sau đó đắc ý khoe khoang với mọi người quà Lưu Huy mua cho cô ta. Sao hôm nay lại yên tĩnh vậy?

Tưởng Hân Lôi nhìn bộ dáng kia của Dương Lộ, hành động khác thường, chắc chắn có chuyện!

Loại con gái như Dương Lộ, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, bộ dáng hôm nay, nói không chừng xảy ra chuyện thật!

Ở cùng loại người lêu lổng như Lưu Huy, cũng không phải ai cũng có thể danh chính ngôn thuận.

—–

Hôm sau là chủ nhật, buổi sáng Giang Hiểu Nhu thức dậy đi mua bữa sáng, nhìn Dương Lộ vẫn nằm trên giường hỏi: “Lộ Lộ, mình đi mua bữa sáng, mua cho cậu một phần, cậu muốn ăn gì?”

Dương Lộ không đáp lại,

“Lộ Lộ, cậu sao thế? Dậy ăn chút gì được không?”

“Lộ lộ?”

“Tôi không đói!” Dương Lộ bất thình lình nói ba chữ, giọng không tốt, thậm chí còn mang theo một tia phiền não. 

Giang Hiểu Nhu nghẹn lại!

Lúc này, cửa ký túc xá bị mở ra, Cố Vân Tịch đi vào!

“Vân Tịch!” Lương Đầu vui mừng nói. 

Dương Lộ trên giường đột nhiên xoay người lại, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Vân Tịch.

Hết Chương 148: Báo ứng đến, tam quan vỡ nát.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page