Danh sách chương

Ba người chuẩn bị ăn cơm, Đường Lạc vội vã chạy đến!

Thời gian này, Giang Minh Hàn có việc bận đã rời đi trước.

Gần đây công việc của Diệp Phồn được sắp xếp ở Giang Châu, cho nên vẫn luôn ở chỗ này, nhưng thường xuyên phải đi làm, không nhất định mỗi ngày có thể tới đây. 

Chỉ có Đường Lạc vẫn ở lại Giang Châu, bất kể có bận bao nhiêu, hầu như mỗi ngày đều sẽ đến bệnh viện một chuyến!

Cố Vân Tịch tỉnh bơ xếp đồ ăn ra, mọi người cùng nhau ăn cơm. 

Đường Lạc như tăng động, nói rất nhiều, lúc ăn cơm không khí vẫn rất tốt, chỉ có Cố Vân Tịch tương đối yên tĩnh!

Ăn cơm xong, Đường Lạc chỉ ngồi một lát rồi đi làm việc, Lưu Tinh Trì cũng rời đi theo. 

“Nhị ca!”

Trong hành lang bệnh viện, Lưu Tinh Trì gọi Đường Lạc đang định đi. 

Đường Lạc quay đầu lại: “Sao vậy?”

Lưu Tinh Trì đi đến, nói: “Chúng ta nói chuyện một chút!”

Đường Lạc khựng lại một lát, nhướn mày!

“Chuyện của đại ca.” Lưu Tinh Trì nói. 

Hai người đi ra vườn hoa của bệnh viện, ánh nắng ấm áp của mùa đông chiếu xuống, ánh mặt trời lúc này thật tốt. Vì có thuốc của Cố Vân Tịch, Lưu Tinh Trì cũng hồi phục rất nhanh. Bây giờ cánh tay của anh tuy còn chưa linh hoạt nhưng cả người không khác gì so với người bình thường. 

Lưu Tinh Trì nhìn vườn hoa, vì là mùa đông nên có chút tiêu điều, nói với Đường Lạc: “Nhị ca, anh rất ghét Cố Vân Tịch sao?”

Đường Lạc nhíu mày lần nữa: “Cô ấy đối xử với đại ca như vậy, chẳng lẽ tôi không nên ghét cô ấy sao?”

“Nếu như có cơ hội, anh sẽ nhằm vào cô ấy sao?”

Đường Lạc ngừng lại, không lên tiếng.

Lưu Tinh Trì không nhìn anh ta, mắt vẫn nhìn phía trước, Đường Lạc không nói gì, anh cũng không hỏi thêm, chỉ nói: “Thật ra, cuối cùng vẫn là chuyện của đại ca, người làm anh em như chúng ta không nên nhúng tay vào!”

Lời này Đường Lạc có chút không đồng ý: “Đại ca là anh em của chúng ta, chuyện của anh ấy chính là chuyện của chúng ta, sao cậu có thể nói thế?”

Lưu Tinh Trì cười: “Vậy cũng phải xem đó là chuyện gì. Đại ca gặp chuyện khó khăn, chúng ta làm anh em đương nhiên phải giúp đỡ, nhưng chuyện riêng của anh ấy, chúng ta vẫn nên ít nhúng tay vào, hơn nữa, còn là chuyện của phụ nữ!”

Đường Lạc dừng chân, híp mắt: “Em có ý gì?”

Lưu Tinh Trì dừng bước, quay người nhìn anh ta: “Chỉ cần Cố Vân Tịch không làm chuyện gì gây họa cho đại ca, chúng ta đều không nên nhằm vào cô ấy. Chuyện tình cảm là chuyện của họ, từ đầu đến cuối đại ca vẫn rất tỉnh táo.”

“Cố Vân Tịch có thích anh ấy hay không, anh ấy có đáng hay không, trong lòng anh ấy hiểu rõ, không cần người khác quyết định thay anh ấy, đại ca là người trọng tình, bao che khuyết điểm, cường thế bá đạo, cũng chính là anh nên đại ca mới có thể tha thứ!”

“Tại sao anh ấy lại tha thứ cho anh, trong lòng anh chắc hẳn rất rõ ràng, bọn em cũng hiểu, vì vậy, đừng để anh ấy khó xử, cũng đừng chạm đến điểm giới hạn của mình!”

Bầu không khí đột nhiên im lặng!

Đường Lạc nhìn thái độ nghiêm túc của Lưu Tinh Trì trước mặt, trong lòng có một cỗ khí tức giận chậm rãi dâng lên, nhưng anh ta lại cật lực đè xuống. 

Đường Lạc tức giận nói: “Anh đã chạm đến điểm giới hạn của anh ấy khi nào? Anh luôn quan tâm đến đại ca mà!”

“Phụ nữ chính là điểm giới hạn của anh ấy!” Lưu Tinh Trì nói. 

Đường Lạc nhất thời giật mình!

Nhìn gương mặt có chút ngốc của Đường Lạc, Lưu Tinh Trì nghiêm túc nói: “Em biết anh nhìn Cố Vân Tịch là loại đê tiện thấp hèn như bùn, coi trọng thiên kim hào môn thế gia ở đế đô. Nhưng đừng đặt quan điểm của anh làm thước đo cho người khác, trong mắt đại ca, thiên kim danh môn không khác gì dân chúng bình thường, chỉ có cô gái anh ấy thích mới là tôn quý nhất, hiểu không?”

Đường Lạc nhất thời nghẹn họng không nói nên lời. Lâu sau, anh ta mới thở phì phò nói: “Em dựa vào cái gì chỉ trích anh? Em làm sao biết đại ca…”

“Em không chỉ trích anh, em chỉ nhắc nhở anh!”

Đường Lạc: “…”

“Đại ca là người trọng tình, cũng rất bao che khuyết điểm, lần này Cố Vân Tịch bị toàn mạng bôi đen, anh cảm thấy, với sự sủng ái của đại ca với Cố Vân Tịch, anh ấy có thể trơ mắt nhìn sao?” Lưu Tinh Trì nói có chút ý vị thâm trường. 

Đường Lạc ngẩn ra: “Em… Em nói thế là có ý gì?”

Lưu Tinh Trì cười: “Anh à, không phải anh lăn lộn trong giới giải trí sao? Sao đại ca không tìm anh?”

Đường Lạc cả kinh, sắc mặt nhất thời trắng bệch!

“Em nói xong rồi, anh suy nghĩ chút đi! Nếu như anh thật sự ghét Cố Vân Tịch như vậy, vậy thì càng không nên vì cô ấy mà tiêu hao tình cảm anh em chúng ta, không thích thì để trong lòng là được, đó là người phụ nữ của đại ca, anh có thích hay không, không quan trọng!”

Lưu Tinh Trì nói xong liền xoay người trở về phòng bệnh. 

Đường Lạc đứng chôn chân tại chỗ, gió thổi đến, gió mùa đông thổi đến lạnh thấu xương, anh ta đứng ở đó, thật lâu, không nhúc nhích!

Gió thổi khiến tóc anh ta bay bay, cặp mắt đào hoa xinh đẹp kia giờ phút này tối tăm không rõ!

—————-

Thời gian trôi rất nhanh, đảo mắt bộ phim “Hạ Mộng Phồn Hoa” đã tiến vào hồi kết. Cả một ngày, Cố Vân Tịch đều ở đoàn phim quay phim. 

Phân cảnh của cô còn lại mấy cảnh cuối, sau khi quay xong là kết thúc!

Bây giờ, ngành công nghiệp phim truyền hình trong nước đã có xu hướng trưởng thành hơn, hiệu quả sản xuất được cải thiện, chu kỳ rút ngắn. Rất nhiều bộ phim truyền hình được phát sóng trong khi đang quay!

Yêu cầu của Chu Dương cao hơn một chút, vì không để xảy ra tình huống gì ngoài ý muốn mà phải vội vàng, ông vẫn quyết định quay xong rồi mới phát sóng. 

Hiện giờ hậu kỳ của phim gần như hoàn thành, vẫn luôn theo sát tiến độ quay phim. 

Phía sau còn có mấy cảnh tương đối lớn, cho nên để lại đến cuối cùng mới quay. 

Thời gian còn lại là đủ rồi!

Hôm nay gió hơi lớn, trường quay rất lạnh, nhân viên công tác mặc áo lông thật dày, nhưng diễn viên như Cố Vân Tịch lại chỉ có thể mặc váy áo dày tay mỏng, quay cả buổi sáng, không ít người mặt mũi tái xanh.

Đặc biệt là nữ diễn viên!

Nam diễn viên mặc quần áo nhiều hơn một chút, còn có thể mặc một số quần áo ấm bên trong, còn nữ diễn viên tương đối thảm!

————

Một chiếc xe Jeep màu xanh quân đội bỗng nhiên dừng lại trước cửa đoàn phim, hai người mặc quân phục từ phía sau khiêng xuống một chiếc xe lăn. Diệp Phồn đẩy Lục Hạo Đình, Lưu Tinh Trì cùng bốn cảnh vệ đi vào đoàn phim.

Đoàn phim đang bận rộn, đột nhiên có một trận xôn xao!

Sau khi Lưu Tinh Trì rời đi sắp xếp, mọi người liền ở trong gió chờ đợi. 

Nhìn thấy bốn cảnh vệ hộ tống, mọi người nhất thời hiểu thân phận người ngồi trên xe lăn kia không tầm thường, người như vậy, tuyệt đối không đắc tội nổi!

Nhìn thấy Lưu Tinh Trì bên cạnh, mọi người liền biết, bọn họ đến thăm Cố Vân Tịch!

Điều này khiến mọi người nhất thời bị dọa sợ đến chân mềm nhũn, khí thế này, phía sau Cố Vân Tịch không phải vững chắc bình thường đâu nha!

Tôi cũng muốn a!

Có mấy người làm việc trong lĩnh vực của mình tương đối tốt, có quen biết Diệp Phồn, nhìn thấy anh ta cũng rất kinh ngạc!

Tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị đó!

Bình thường Cố Vân Tịch này cũng quá khiêm tốn, nếu người khác có chỗ dựa vững chắc như cô, còn không muốn lật trời sao?

Mọi người lặng lẽ lau mồ hôi lạnh!

May, may mắn không đắc tội với cô gái này!

Hết Chương 145: Cô gái hắn thích mới tôn quý nhất.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page