Danh sách chương

Trọng Sinh Quân Hôn: Lục Thiếu Sủng Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 128: Độc thân à? Để ta cho cậu thấy thế nào là cảnh tàn sát dân FA!

Lúc lâu sau, Cố Vân Tịch mới đè xuống sự sợ hãi trong lòng. 

Cô cảm thấy mình không nên như vậy!

Làm một quân tẩu, điều đầu tiên phải kiên cường!

Nhất là, đối phương là anh Hạo Đình!

Cho đến bây giờ, anh Hạo Đình không yêu cầu cô làm gì, bất kể cô làm gì, chỉ cần cô thích, chỉ cần cô phải làm, hắn sẽ ủng hộ, hơn nữa còn âm thầm bảo vệ cô!

Bây giờ hắn là quân nhân, cô cũng phải ủng hộ hắn mới đúng!

Ít nhất là không gây áp lực quá lớn cho hắn!

Nhất là lúc hắn bị trọng thương. 

Sau khi Cố Vân Tịch nghĩ thông suốt, điều chỉnh lại biểu cảm, ngẩng đầu lên nhìn Lục Hạo Đình!

Trong đêm tối, ánh mắt cô phát sáng giống như bầu trời đầy sao tỏa sáng!

“Anh Hạo Đình, anh rất thích quân đội đúng không?”

Lục Hạo Đình ngẩn ra, không biết tại sao Cố Vân Tịch biết điều này rồi còn hỏi, nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu: “Ừ! Có thể nói từ nhỏ anh lớn lên trong quân đội, ông nội anh là quân nhân, anh được ông nuôi lớn, tinh thần trách nhiệm của gia đình quân nhân rất lớn, từ nhỏ anh đã có tín ngưỡng, cũng là sứ mệnh!”

Cố Vân Tịch nói: Mặc dù làm quân nhân rất vất vả, thậm chí, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng, anh vẫn làm sao? Nếu để anh làm công việc khác, trong lòng anh có cảm thấy tiếc hay không?”

Lục Hạo Đình trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Em muốn anh giải ngũ sao?”

Thanh âm này, rõ ràng cẩn thận từng li từng tý!

Cố Vân Tịch hiểu rõ!

Cô lắc đầu: “Không… nếu anh thích, vậy em sẽ không ngăn cản anh.”

“Quân phục này anh mặc nhiều năm rồi, em nghĩ nếu anh cởi xuống mà làm việc khác thì anh không phải là Lục Hạo Đình của bây giờ!”

Cố Vân Tịch nghiêm túc nói: “Anh Hạo Đình, em không phản đối anh nhập ngũ, cũng không ngăn cản anh theo đuổi ước mơ của anh, là người ai cũng có mơ ước, muốn kiên trì với nó đồng thời cũng phải có trách nhiệm!”

“Em chính là trách nhiệm của anh, chỉ là em không yếu đuối như vậy, anh phải đồng ý với em, sau này phải chú ý bảo vệ mình, bất kể là nhiệm vụ quan trọng như thế nào, đối với em anh luôn quan trọng nhất!”

“Trong mắt em, thế giới này không chuyện gì quan trọng mà anh phải liều mạng cả! Anh Hạo Đình, trong quân đội, đào tạo ra một nhân tài cũng không dễ dàng, có lúc em cảm thấy anh còn sống còn có giá trị cao hơn anh chết, vì tài năng của anh, chỉ cần anh còn sống thì rất nhiều người mới có thể sống, anh hiểu không?”

“Em hy vọng anh làm một người chứ không phải một linh hồn, nếu anh thích em sẽ ủng hộ anh, anh có thể hết mình cống hiến cho quân đội, chỉ duy nhất một điều anh phải hứa, giữa lại mạng cho em!”

Lục Hạo Đình bị chấn động!

Lớn như vậy rồi, lần đầu tiên hắn chấn động có lẽ chính là điều trước mắt này!

Hắn vẫn cho là Vân Tịch không có ba mẹ từ nhỏ, ông ngoại còn đối xử với cô như vậy. Cô là đứa trẻ thiếu tình yêu thương từ nhỏ, sau khi lớn lên hẳn là sẽ thích người khác quan tâm chăm sóc cô. 

Đối với chồng, cô rất khó chấp nhận sự nổi khổ khi xa cách.

Nhưng hắn lại là quân nhân, không thể ở bên cạnh chăm sóc cô. 

Cho nên hắn muốn yêu thương cô, sủng ái cô hết mức, cái gì cho cô cũng phải tốt nhất, cô muốn làm gì hắn cũng sẽ ủng hộ, chỉ hy vọng có thể bù đắp những thứ còn thiếu trong nội tâm cô!

Hắn không thể cởi ở bộ quân trang xuống, đây là điều cả đời hắn theo đuổi!

Như Vân Tịch nói, mỗi người đều có mơ ước, phải kiên trì với nó, ước mơ của hắn là làm một người lính!

Cho dù thân phận này nhiều người chẳng thèm nhòm ngó, rất nhiều người chê nó nguy hiểm, khổ cực. Nhưng hắn vẫn nhiệt tình, việc chẳng từ nam!

Quân tẩu cũng khổ, nếu có thể lựa chọn, đoán chừng không có bao nhiêu cô gái sẽ cam tâm tình nguyện làm quân tẩu!

Hắn không nghĩ đến Vân Tịch là nghĩ như vậy!

Trong lòng vui sướng và kích động lan tràn ra ngoài. Lục Hạo Đình nhìn cô gái trước mặt, kích động không nói lên lời, phản ứng của cơ thể chính là phản ứng trực tiếp nhất. 

Hắn đột nhiên ngẩng đầu hôn cô gái trước mặt này!

Kết quả còn chưa hôn đến, liền xảy ra bi kịch…

“Ôi…!” Cảm giác đau từ ngực truyền đến!

Cố Vân tịch sợ hết hồn: “Đừng động!”

Lục Hạo Đình chậm rãi nằm trở lại, cảm giác đau vừa mới qua, hắn ngẩng đầu nhìn Cố Vân Tịch bằng ánh mắt nóng như lửa, thật muốn ăn nha đầu này vào trong bụng!

Nhìn ánh mắt kia của hắn, Cố Vân Tịch cười một tiếng, năng lực nhìn ban đêm của hắn rất tốt. Trong bóng tối hắn có thể thấy rõ ràng cô đang cười tỏa sáng đến động lòng người!

Cố Vân Tịch bưng mặt hắn, không để cho hắn động, chính mình lại gần hắn: “Ngoan! Đừng động lung tung, em đến!”

Nói xong liền chụp đôi môi mềm mại của mình lên môi hắn. 

Dừng một chút, sau đó răng môi quấn quýt!

……………………..

Lục Hạo Đình vừa ngủ là ngủ đến tám giờ sáng hôm sau. Sau khi tỉnh dậy, tinh thần sảng khoái, tràn đầy sức sống!

Cố Vân Tịch đã dậy từ sớm, thấy hắn tỉnh, cô đi lấy nước nóng cho hắn rửa mặt.

Diệp Phồn mang bừa sáng đi vào, nhìn đại ca nhà mình đắc ý mà nghi ngờ hỏi: “Em nói này đại ca, anh là bệnh nhân thật không đấy? Ngày hôm qua còn hôn mê bất tỉnh, hôm nay tinh thần lại tốt hơn vậy? Anh uống máu gà sao?”

Tâm trạng Lục Hạo Đình rất tốt, bị anh em trêu chọc cũng không tức giận, nụ cười trên mặt cũng không giấu được.

“Cậu ghen tị sao? hay hâm mộ?”

“…”

Diệp Phồn sửng sốt, đây là điệp khúc gì thế?

“Nhìn vợ tôi bên cạnh chăm sóc tôi, cẩu độc thân như cậu chỉ có thể hâm mộ.”

Mặt Lục Hạo Đình dương dương đắc ý. 

Diệp Phồn nhất thời không thể phản bác!

Con mợ nó!

Đây không phải đại ca anh ta, anh ta nghi ngờ đại ca nhà mình lúc đi diễn tập bị người ta đánh tráo rồi!

“Sáng sớm ngược cẩu độc thân, quá không có đạo đức!”

Lục Hạo Đình nhướn lông mày lên: “Có thế mà không chịu nổi rồi! Lát nữa cho cậu biết thế nào mới là ngược cẩu độc thân thật sự!”

“Không đúng, tôi muốn giết chó!”

Diệp Phồn: “…”

“Vân Tịch, anh đói, đút anh ăn đi!”

Diệp Phồn: “…”

Cố Vân Tịch múc bữa sáng ra chén, tay phải Lục Hạo Đình không bị thương, vội vàng vỗ vị trí bên cạnh mình: “Đến đây ngồi, dựa gần anh chút!”

Diệp Phồn: “…”

Cố Vân Tịch trợn mắt nhìn hắn, đối với cái sự hồn nhiên ngây thơ của người này, cô có chút cạn lời, nhưng vẫn nghe lời hắn, ngồi trước mặt hắn.

Cố Vân tịch ngồi xuống, tay Lục Hạo Đình liền quàng qua eo cô, gần như đem nửa người cô ôm vào trong ngực, muốn cô đút cho ăn!

Cẩu độc thân Diệp Phồn bên cạnh cạn lời. 

Cố Vân Tịch đút cho hắn ăn một hớp cháo đặc, đang chuẩn bị múc một thìa nữa, Lục Hạo Đình vội vàng nói: “Em cũng ăn một miếng!”

Cố vân Tịch nói: “Anh ăn xong rồi em ăn sau!”

Lục Hạo Đình: “Không được, chúng ta ăn chung!”

Cố Vân Tịch: “Anh đang bị thương, phải ăn cái này để bồi bổ!”

Lục Hạo Đình: “Không muốn, em không ăn, nhỡ bị đói, anh đau lòng!”

Cẩu độc thân Diệp Phồn bị ngược đến mặt đầu máu: “…”

“Hai người đủ rồi đó!” Diệp Phồn cả giận nói, đây… thật sự muốn giết chó mà!

Cố Vân Tịch có chút ngượng, cũng trợn mắt lên nhìn hắn một cái: “Ăn nhanh lên chút!”

Lục Hạo Đình nhìn cô gái trước mặt, cô cảm thấy cái nhìn kia kiều diễm đến phong tình vạn chủng: “Em không biết, anh là đại ca cậu ta, yêu đương cũng phải làm gương cho cậu ta!”

Cố Vân Tịch: “…”

Diệp Phồn bất ngờ ngã!

Hết Chương 128: Độc thân à? Để ta cho cậu thấy thế nào là cảnh tàn sát dân FA!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page