Danh sách chương

“Không thể nào!” Tần Mạc hoảng sợ đứng bật dậy. 

“Diêu gia là nhà ngoại của tôi, cậu và anh họ rất lo cho tôi, bọn họ và mẹ tôi có quan hệ rất tốt. Năm đó mẹ tôi gả đến Tần gia, mặc dù có ý làm thông gia nhưng cũng không phải không lo lắng, mẹ tôi liền xem hôn sự của bà thành công cụ.”

“Những năm này Diêu gia vẫn luôn là hậu thuẫn của tôi, bọn họ không thể nào hại tôi được!”

Tần Mạc rất kích động, vì Diêu gia là người thân của anh ta, ai hại anh ta cũng sẽ không phải Diêu gia!

Thây Tần Mạc kích động như vậy, sự hoài nghi trong lòng Cố vân Tịch càng thêm chắc chắn: “Tôi không nói người Diêu gia hại cậu, chẳng qua tôi nói với cậu những điều này, có khả năng người kia ở trong nội bộ Diêu gia?”

Tần Mạc sửng sốt!

Cố Vân Tịch nói tiếp: “Năm đó mẹ cậu gả cho ba cậu, bà hận nhất là Lô San San, người hại cậu khả năng lớn nhất là Lô San San.”

“Nhiều năm rồi mà Lô San San vẫn sống tốt như vậy, không phải là bởi vì các cậu xác định chuyện này không phải Lô San San có thể làm được sao?”

“Ừ! Lô San San quả thật không làm được, vì bà ta không có bản lĩnh lấy được độc dược kia, nhưng cậu có từng nghĩ đến, Lô San San hoặc nếu như nói Lô gia không có bản lĩnh lấy được độc như vậy, nhưng không có nghĩa bà ta không có cơ hội hạ độc cho mẹ cậu.”

“Sao nhiều năm rồi mà các cậu không tra được dấu vết, rất có thể vì trong nội bộ các cậu có người nội ứng, đem tất cả những manh mối của các cậu xóa sạch. Cho nên các cậu mới không tra ra được gì!”

Sắc mặt Tần Mạc nhất thời tái nhợt, những năm nay, ai anh ta cũng nghi ngờ rồi, chỉ có không nghi ngờ Diêu gia!

“Không… Không thể nào! điều này là không thể!”

Bất luận như thế nào Tần Mạc cũng không tin nổi Diêu gia sẽ phản bội anh ta!

“Ông ngoại rất thương tôi, cậu và anh họ cũng rất tốt với tôi.”

Tần Mạc đang nói thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt ảm đạm ngay tức khắc. 

Cố Vân Tịch nhìn sắc mặt kia của anh ta, cũng biết nhất định anh ta đã nghĩ đến điều gì. Hơn nữa, nghe anh ta đoán chắc hắn nghĩ đến một người, cùng người trong lòng cô đoán chắc là một!

Cố Vân Tịch nói: “Dù thế nào, không có chứng cứ thì trước tiên đừng suy đoán, chỉ là không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, cậu nhất định phải cẩn thận, vạn nhất đúng là có liên quan đến Diêu gia, đối phương nhiều năm rồi không lộ ra bất kỳ dấu vết gì, có thể thấy người kia không dễ đối phó, cậu đừng hành động thiếu suy nghĩ!”

Tần Mạc trầm mặc rất lâu mới nói: “Tôi biết nặng nhẹ, chuyện này tôi sẽ xử lý tốt.”

Hai người nói xong, mỗi người đi một hướng.

Ở xa xa, Vương Tình nhìn bóng hai người, phẫn hận bĩu môi!

Cho dù chơi với Tần Mạc là có thể ngẩng đầu sai?

Ôi!

Tần Mạc cũng sắp chết rồi, Tần Hiên mới là người thừa kế Tần gia!

Thật ra nếu nói về thân phận, tất cả mọi người đều biết thân phận của Tần Mạc cao hơn Tần Hiên, Tần Mạc là cháu ngoại của Diêu gia, lại là con trai trưởng danh chính ngôn thuận của Tần gia. 

Mà Tần Hiên chỉ là đứa con riêng không được lộ ra ngoài mà thôi. 

Nhưng Tần Mạc bị bệnh không sống được lâu!

Trước mắt Tần Hiên là người thừa kế duy nhất của Tần gia. Mọi người cũng chỉ có thể nịnh nọt Tần Hiên. 

Nhưng trong lòng vẫn luôn ghen tị hâm mộ thân phận của Tần Mạc. 

Ví dụ như Vương Tình!

Một mặt cảm thấy Tần Mạc phải chết, mặt khác thấy Cố vân Tịch chơi với Tần Mạc lại hận vô cùng!

Vì cô ta không thể đến gần Tần Mạc!

Thấy Cố Vân Tịch đi đến, Vương Tình bước tới cản Cố Vân Tịch.

“Ui ya! Thật là có bản lĩnh! Nịnh không được Tần Hiên liền quay sang đút lót Tần Mạc, cô cho là Tần Mạc có thể cho cô cái gì?”

Khóe miệng Cố Vân Tịch móc một cái: “Vậy cô nịnh hót Tần Hiên, Tần Hiên cho cô cái gì?”

“Cô…”. Vương Tình tức giận, lời Cố Vân Tịch nói giống như cô ta rất hèn mọn, đắc ý, cô ta không thích.

“Cố vân Tịch, cô bớt miệng lưỡi xảo trá đi, cô có thể so với tôi sao? Tôi là đại tiểu thư Vương gia, là bạn của Tần Hiên, là người cùng thế giới, chỉ là một đứa cô nhi không cha không mẹ, là đứa con hoang từ nông thôn không ai cần, cô là cái thá gì chứ?”

Cố Vân Tịch cười nói: “Chỉ là một nhà giàu nhỏ ở tuyến mười tám thôi, lại dám nói cùng một giới với Tần Hiên, thật là biết tự dát vàng lên mặt mình!”

“Em họ tốt của tôi, trước kia em đi theo sau mông chị nịnh hót chị, tại sao lúc đó không nói mình là Đại tiểu thư Vương gia chứ?”

“Cô im miệng!” Sắc mặt Vương Tình rất khó coi, cô ta ghét nhất là trước kia không bằng Cố vân Tịch, cho nên bây giờ nhìn thấy Cố vân tịch là ghét cay ghét đắng. 

“Cố Vân Tịch, tôi nói cho cô biết, cô là loại rác rưởi! Người ta là cô nhi không ba không mẹ, nói không chừng ba mẹ người ta còn đang tìm đó! còn cô bị ba mẹ vứt bỏ.”

“Ba mẹ cô cũng không cần cô có thể thấy họ ghét cô nhiều cỡ nào!”

“Sinh ra ở An gia thì sao? Cô không có mệnh đó, cuối cùng không phải sống hèn mọn sao? A! Cố Vân Tịch, sinh ra ở đâu quyết định đời người ở đó, những người sinh ra ở gia đình giàu có, tương lai ở nhà giàu mà cô, coi như thành tích của cô có cao thì tôi cũng bóp chết cô rất dễ dàng!”

Mặt Cố Vân Tịch lạnh lại, ánh mắt cũng dẫn lạnh lẽo!

Sinh ra sao?

Lại là sinh ra!

Niềm vui của những người này cũng chỉ có thể lấy cái gọi là sinh ra để công kích cô, kiếp trước chính là như vậy!

Khi đó tất cả mọi người đều nói cô nổi điên, cố gắng như vậy chỉ vì muốn báo thù, vì cô không cam lòng, không biết xấu hổ mà muốn cướp lại tất cả!

Đúng vậy!

Cô muốn cướp lại hết tất cả thì sao?

Không nên sao?

Những thứ kia đều thuộc về cô, bây giờ những thứ đó đều bị những người vô sĩ cướp đi, còn không cho cô cướp lại sao?

Tại sao trách cô không an phận ở trong bóng tối mặc cho bọn họ bắt nạt nhưng lại muốn ra ngoài ánh sáng vả mặt bọn họ?

Cố Vân Tịch nhìn mặt Vương Tình, thật ra những người này chỉ là không có bản lĩnh nên hâm mộ ghen tị mà thôi. 

Sở dĩ không chấp nhận nổi sự ưu tú của cô, cũng vì mình quá rác rưởi!

Nga cả cô ta cũng chê mình rác rưởi!

Khóe miệng Cố Vân Tịch móc một cái, nụ cười xinh đẹp lạnh lùng, mười phần châm chọc: “Đáng tiếc, bây giờ, cô cũng không thể bóp chết tôi!”

“Cô…”

“Tôi ưu tú như vậy, xuất sắc như vậy, tương lai sẽ ngày càng tỏa sáng hơn nữa. Nhìn các người hận nghiến răng nghiến lợi khiến tôi vô cùng vui vẻ a!”

“Cô im miệng!” Vương Tình hét to: “Cố Vân Tịch, cô không xứng, cô là nịnh bợ được Tần Mạc thì hay lắm sao? Tần Hiên mới là người thừa kế Tần gia, Tần Mạc căn bản chẳng là cái gì!”

“A đúng rồi! Nói cho cô biết, chị Vân Tuyết sắp về rồi!”

Hết Chương 120: Tôi càng muốn hào quang vạn trượng!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page