Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 169: Cút đi, về sau cách cậu ta xa một chút

Buổi tối còn chưa tới chín giờ, Nam Tầm liền ôm áo tù của mình và của anh cậu đi phòng tắm trước.

Ngục bá Quý Hà khu B đã mặc xong áo tù, y ngồi ở trên giường không lập tức rời đi mà chờ đến khi nhìn thấy Nam Tầm tiến vào, y mới ném qua cho cậu một tuýp thuốc mỡ: “Chuyện hôm nay tôi có nghe nói, cái này cho cậu.”

Nam Tầm theo bản năng nhận lấy thuốc mỡ, lại giống như cầm một củ khoai lang phỏng tay, lập tức muốn ném trả lại. Đáng tiếc Quý Hà đã chạy lấy người, đi ném thật cũng quá đáng tiếc.

Từ lần trước bắt gặp Quý lão đại cùng ngục hoa khu B áp chảo bánh nướng, Nam Tầm vừa thấy người này liền tránh đi. Người nọ có vẻ nhìn ra được cậu tránh né nên trong khoảng thời gian này cũng không vội tiếp cận cậu.

Lúc Diêm La tới nhìn thấy được dáng vẻ đang ngẩn người nhìn tuýp thuốc mỡ của cậu bé.

Hắn không khỏi nhăn mày: “Từ đâu ra?”

“Ngục bá khu giam B đưa.” Nam Tầm thành thật trả lời.

Diêm La nghe vậy thì ánh mắt đột nhiên nheo lại, lập tức rút thuốc mỡ từ trong tay cậu ném xuống đất, sau đó dùng chân hung hăng dẫm lên cho đến khi thuốc mỡ chảy ra giàn giụa.

Đây là thứ tốt trong ngục giam, người bình thường cũng không có. Nam Tầm không ngờ được hắn lại trực tiếp dẫm nó nát nhừ.

“Anh, anh sao có thể… rất đáng tiếc!”

“Lần sau nếu hắn còn cho cậu đồ vật này nọ thì lập tức ném đi, người này có mưu đồ không tốt với cậu.” Diêm La nói bằng giọng lạnh lùng.

Nam Tầm đương nhiên nhìn ra Quý lão đại lòng mang ý xấu với cậu, nhưng Quý lão đại hiển nhiên là người có chừng mực, vẫn chưa từng xúc phạm cậu. Nam Tầm vốn dĩ còn muốn giải thích hai câu nhưng thấy anh cậu có vẻ khó chịu nên không dám nhiều lời.

Hai anh em thoải mái tắm nước ấm, Nam Tầm tắm rất cẩn thận tránh những nơi bị bầm tím.

Sau khi xong việc, Nam Tầm theo thường lệ muốn xoa bóp cho Diêm La, Diêm La không đồng ý.

“Chờ vết thương của cậu đỡ rồi tính.” Diêm La xoa xoa hai dúm tóc ngố trên đầu cậu.

Buổi chiều chủ nhật là thời gian hoạt động tự do của nhóm tù phạm. Chính vào lúc này, khu giam A đón một vị khách không mời mà đến — ngục bá khu giam B Quý Hà.

Nhóm tù phạm của khu A và khu B ngày thường cũng không đi qua chỗ nhau, bởi vì nếu không có sự cho phép của đối phương thì sẽ bị coi là một loại khiêu khích. Nhưng lần này người đến không chỉ là tù phạm khu giam, mà là ngục bá của bọn họ một mình tới đây.

Quý Hà nhìn đám phạm nhân khu A như hổ rình mồi xung quanh, hơi hơi nhún vai: “Đừng bất thiện như vậy, là Diêm La của mấy người mời tôi tới.”

Mọi người vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức biến đổi. Cái gì? Diêm La Vương mời ngục bá khu B tới đây?

Đúng lúc này, tất cả âm thanh dần nhỏ xuống, tầm mắt của mọi người đều đồng loạt dừng tại cửa đại sảnh.

Diêm La Vương của bọn họ ôm lấy đàn em Tô Mặc Bạch đi vào, nhìn thấy Quý Hà thì không khỏi nhướng mày: “Cậu thật đúng là dám đến?”

Vẻ mặt Quý Hà bình tĩnh nhìn hắn: “Quý Hà tôi không sợ trời không sợ đất, càng không sợ Diêm La Vương anh.”

Diêm La Vương nhếch khóe miệng nói: “Không tồi, có cốt khí.”

Nam Tầm kinh ngạc: “Anh, anh mời Quý lão đại đến làm gì?”

Diêm La hơi hơi rũ mắt nhìn cậu: “Làm gì? Đương nhiên là đánh nhau.”

Nói xong liền đẩy Nam Tầm đến một bên: “Tiểu Bạch, cậu cách xa một chút, miễn cho lát nữa làm cậu bị thương.”

Vừa nghe lời này, nhóm tù phạm vốn ở đại sảnh tầng lập tức giải tán, toàn bộ chạy đến hành lang tầng hai ba bốn, vịn lan can nhìn xuống xem.

Nhóm tù phạm túng thực sự, không dám ồn ào trước mặt Diêm La Vương và Quý lão đại, liền cứ như vậy nhìn chằm chằm hai người ở đại sảnh.

Diêm La Vương và Quý lão đại mặt đối mặt đứng thẳng, cái uy vô hình đã đấu đá hướng đến đối phương.

Quý lão đại vặn vặn cổ tay của mình, đột nhiên nói: “Diêm La, cứ đánh nhau như vậy thật không thú vị, chúng ta thêm cái tiền đặt cược đi.”

Diêm La tựa hồ đoán được y muốn nói gì, hai mắt không khỏi nheo lại đầy nguy hiểm. Không đợi hắn ngăn cản, Quý Hà đã nhìn qua hướng Tô Mặc Bạch, nói: “Nếu anh thắng, tôi sẽ không đánh chủ ý lên người ngục hoa khu A mấy người nữa. Nếu anh thua, không được ngăn cản tôi theo đuổi cậu ta. Tôi sẽ dùng thủ đoạn thật mềm mỏng để theo đuổi, đảm bảo không làm cậu ta sợ. Dù sao thì loại chuyện này quan trọng ở lạc thú.”

Vô cớ nằm cũng trúng đạn – Nam Tầm: …

Đờ mờ đúng là có bệnh, Quý lão đại này thực sự đánh chủ ý lên người cậu? Cậu là đàn ông mà đàn ông đó! Chẳng lẽ Quý Hà có thể nhìn thấy tâm hồn thiếu nữ bên trong thân xác đàn ông này hay sao?

Nắm tay Diêm La siết đến kêu răng rắc, ánh mắt trở nên hung ác đến cực điểm. Lúc này không ai chú ý tới bề ngoài đẹp trai của hắn, vì tất cả đều bị vẻ tàn nhẫn tràn ra từ mắt hắn dọa sợ.

“Quý Hà, sẽ không có nếu.”

Diêm La vừa dứt lời, cũng không biết là ai động thủ trước, hai người đã lao vào đánh nhau.

Giờ khắc này, tất cả nhóm tù phạm đều trợn to mắt nhìn, đã quên chính mình đang ở ngục giam mà tưởng chừng như đi tới hiện trường đấu võ.

Mẹ nó, hai người kia thật sự là người sao? Động tác quá nhanh đi!

Còn có mấy chiêu thức kia, đờ mờ, quả thật ngầu đến mức bọn họ muốn khóc!

Cái gì mà chặn khuỷu tay, xoáy khuỷu tay, lên gối, đâm gối, khóa cổ họng.

Cái gì vấp chân, bay lên đá, quăng sườn, đá quét, thụi đầu gối.

Cái gì xoáy cổ, quăng ngã trên không, mắt phượng quyền, rỗng ruột quyền.

Nam Tầm cách gần nhất xem đến hai mắt trừng lớn, miệng há to, sau đó nuốt nước miếng ừng ực. Cậu vẫn luôn cho rằng bản thân mình cận chiến đã thực trâu bò, chẳng quá sức lực kém một tí xíu so với người như Đao Sẹo và Diêm La. Nhưng hiện tại nhìn Diêm La đánh nhau cùng Quý Hà, cậu mới phát hiện những kỹ năng cận chiến của mình thật mẹ nó như mấy đứa nhỏ giỡn chơi.

Hai người cũng không biết đánh đã bao lâu, mồ hôi đều thấm ướt áo tù. Hai người sau một cái va chạm liền ngừng lại, cởi ra áo tù vướng bận trên người.

“Trời ạ!” Không biết là ai thán lên một tiếng.

Trên người hai gã đàn ông đều che kín đủ loại vết sẹo nhìn thấy ghê người, đặc biệt là Diêm La Vương, trước ngực phía sau lưng đều có, chỉ tính riêng sẹo do đạn bắn đã có vài cái.

Đám đàn ông, đặc biệt là đám đàn ông ở nơi chủ trương cá lớn nuốt cá bé như ngục giam Mỹ Hoàn, sùng bái nhất là những người có vết sẹo. Mọi người đã hoan hô kêu to, giờ khắc này đã quên mất hai người đang đánh nhau kia là không thể chọc tới.

Đợt đánh nhau kịch liệt thứ hai lại bắt đầu. Mọi người cao giọng hoan hô, xem đến chấn động lòng người.

Không biết đánh nhau đã qua bao nhiêu hiệp, Diêm La làm động tác giả lừa gạt được Quý Hà, sau đó lại chân quét ngang đá ngã y trên mặt đất, hắn bay nhanh tiến lên chế trụ chân y rồi vặn cánh tay y ra sau lưng.

Nam Tầm nghe rõ được tiếng cánh tay bị trật khớp. Không chỉ Nam Tầm, nhóm tù phạm ở cự ly tầng hai cũng nghe thấy được, vì vậy không khỏi rùng mình. Cho dù là người khác bị vặn trật, bọn họ cũng cảm thấy cánh tay mình rất đau.

Quý Hà cũng coi như là một người kiên cường, cổ họng không kêu một tiếng.

Mọi người cho rằng Quý Hà khiêu khích Diêm La Vương như vậy thì Diêm La Vương thế nào cũng phải đánh vỡ đầu y, vặn gãy hai tay y phế bỏ một chân, lại không ngờ hắn chỉ vặn một cánh tay y, hơn nữa chỉ làm trật khớp.

Đàn ông mà, rất dễ dàng nảy ra chút hảo cảm khi đánh nhau, Diêm La Vương lại khó gặp được đối thủ, Quý Hà chính là người thứ nhất đánh được với hắn lâu như vậy.

“Cút đi, về sau cách Tiểu Bạch xa một chút.” Diêm La lạnh lùng nói, hắn bễ nghễ nhìn người đang nằm trên mặt đất đau đến sắc mặt trắng bệch cũng không phát ra tiếng nào trong cổ họng.

Hết Chương 169: Cút đi, về sau cách cậu ta xa một chút.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page