Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 141: Thời gian vị ương, năm tháng tĩnh hảo*

*Thời gian chưa dứt, cuộc sống tĩnh lặng

“Nam Tầm?” Yến Hàn lẩm bẩm vài tiếng, chợt cảm thấy máu ở nơi nào đó trong người mình sôi trào dị thường.

Chẳng biết vì sao, từ đó về sau Yến Hàn càng thích gọi nàng Tầm Tầm, mà không phải Diêu Diêu.

Qua hồi lâu, tin tức Tân đế đăng cơ mới truyền đến trấn nhỏ hẻo lánh này. Có người nói lần trước hoàng đế đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, Hoàng hậu và Hoàng thượng phu thê tình thâm, vì vậy cũng thắt cổ tự vẫn theo đuôi mà đi. Hiền vương được quần thần ủng hộ, danh chính ngôn thuận đăng cơ làm đế, cũng ở ngày đăng cơ đó đại xá thiên hạ.

Mười năm, nước Đại Yến dưới sự thống trị của tân hoàng mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an, bách tính tán dương không ngớt.

Ở một trấn nhỏ hẻo lánh nào đó, trong Yến trạch của Yến viên ngoại tính tình cổ quái, Nam Tầm đang ngồi dưới gốc cây hóng gió, Yến Hàn đang múa kiếm trong sân.

Cắn hạt dưa được một lát, Nam Tần nghe được tiếng Tiểu Bát ai thán.

“Ta cho rằng thế giới này sẽ là thế giới hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất, nhưng không nghĩ tới… Hu hu… ” Tiểu Bát khóc chít chít.

Nam Tầm đang chăm chú thưởng thức dáng người nam nhân múa kiếm, khoan thai trả lời: “Ta cũng không nghĩ đến. Đại boss chỉ còn 0.5 điểm giá trị ác niệm cuối cùng, vậy mà mặc kệ tình cảm chúng ta sâu đậm đến thế nào, 0.5 điểm này vẫn ở đó. Ta cũng không có cách nào a, lẽ nào cứ bỏ cuộc rồi rời đi sao? Nếu là ngươi, ngươi cam lòng không?”

Tiểu Bát lập tức trả lời: “Không cam lòng, không cam lòng một chút nào! Bây giờ rời đi là kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi.”

Nam Tầm gật đầu: “Đúng rồi đấy. Những gì ta có thể làm ta đều đã làm, bây giờ đại boss cũng biến thành nhân vật chính phái cực kỳ, hôm qua còn theo Trương viên ngoại sát vách đi phát cháo đó. Chúng ta chỉ có thể chờ đợi, không chừng một ngày kia, 0.5 điểm giá trị ác niệm của đại boss đột nhiên biến mất thì sao?”

Tiểu Bát: …

Vì sao nó lại có cảm giác Nam Tầm đang lừa dối nó?

Không thể nha, trước đây đều là nó lừa dối Nam Tầm, làm sao Nam Tầm có thể lừa nó chứ?

Nam Tầm không khỏi quở trách Tiểu Bát: “Không phải ta trách ngươi, nhưng vì sao nhất định phải tiêu trừ hết giá trị ác niệm của đại boss, ngươi mới có thể đoạt được giá trị công đức hả? Ai mà không có lúc có ác niệm, dù có là khí vận tử, cũng sẽ có lúc nổi lên ác niệm đúng không?”

Tiểu Bát tức đến thở hổn hển: “Cho nên mới nói, thu thập giá trị công đức không dễ mà.”

“Ở những thế giới này, đại boss phản diện có giá trị ác niệm đầy vạch vốn nên chịu kết cục bị khí vận tử giết chết, vì vậy nếu gia muốn cướp giá trị công đức từ khí vận tử cũng chỉ có hai cách. Cách thứ nhất là giết chết đại boss phản diện trước khí vận tử, nhưng cách đó quá trắng trợn, khẳng định không được. Chẳng may bị ba ba Thiên Đạo biết thì gia chơi xong rồi. Cách thứ hai chính là tiêu trừ hết giá trị ác niệm của đại boss. Bởi vì đại boss phản diện lợi hại ngút trời, giá trị ác niệm trên người hắn rất dễ bắn ngược trở lại, Yêu Vương ở thế giới thứ nhất chính là ví dụ sống động, cho nên chỉ có hoàn toàn tiêu trừ giá trị ác niệm, khiến đại boss cải tà quy chính triệt để, gia mới có thể đoạt được giá trị công đức.”

Nam Tầm không có hứng thú ồ một tiếng, tiếp tục nhìn nam nhân của nàng múa kiếm.

Tiểu Bát bị nàng chọc tức, đột nhiên nói: “Nếu đại boss lại không cho gia giá trị ác niệm, gia thực sự muốn đâm chết hắn.”

Nam Tầm xì một tiếng: “Ngươi không dám.”

Tiểu Bát cười khà khà nói: “Đúng thật là gia không dám quang minh chính đại giết người, thế nhưng chỗ gia có rất nhiều thuốc độc. Gia có thể rắc lên người ngươi, hắn với ngươi mà lăn lộn với nhau thì sẽ sớm ngỏm củ tỏi, hừ hừ ~”

Động tác cắn hạt dưa của Nam Tầm dần dần chậm lại: “Ngươi là một con thú thú lương thiện, chắc chắn sẽ không làm như vậy.”

Tiểu Bát: “Bớt nịnh hót gia đi.”

Thấy Yến Hàn luyện kiếm xong, Nam Tầm không hề để ý Tiểu Bát nữa, cầm khăn đã sớm chuẩn bị tốt đến lau mồ hôi cho hắn, vừa quở trách vài câu: “Làm sao ra nhiều mồ hôi như vậy? Trách chàng đấy, mới sáng sớm đã muốn dằn vặt mình, dằn vặt xong đã rất trễ, lúc này mặt trời đã lên cao.”

Yến Hàn kéo nàng vào ngực mình, cười khẽ: “Được được, là vi phu sai rồi. Phu nhân mắng ta thế nào, ta cũng chịu.”

“Tầm Tầm, ta muốn ăn bánh đậu xanh nàng làm.” Yến Hàn đột nhiên nói.

“Vậy ta đi làm cho chàng.” Nam Tầm cười, thoát ra từ trong ngực hắn, xoay người đi tới nhà bếp nhỏ.

Chờ người đi rồi, Yến Hàn bỗng ôm chặt lấy lồng ngực mình, nơi cổ họng có cảm giác ngai ngái xông lên bị hắn mạnh mẽ nuốt xuống.

Lúc buổi trưa, Nam Nguyệt sát vách dẫn theo quả bóng nhỏ năm tuổi đến Yến trạch.

Nam Nguyệt chính là Thúy Hoàn. Năm đó theo Nam Tầm rời đi, nàng cải danh thành Nam Nguyệt. Nam Tầm muốn làm tỷ muội với nàng, nhưng đối với Thúy Hoàn mà nói, những quan niệm đẳng cấp đã thâm căn cố đế, nàng vẫn cứ kiên trì gọi Nam Tầm là phu nhân.

Vừa bắt đầu Thúy Hoàn chết sống không chịu lập gia đình, muốn ở lại Yến trạch phụng dưỡng hai người. Cứ như thế phí đầy bốn năm, Nam Tầm thực sự không muốn làm cô nương tốt như vậy lỡ dở, liền căng da mặt tỏ vẻ ẩn ý, có nàng ấy ở đây làm nàng và Yến Hàn rất không tiện.

Cả người Thúy Hoàn đờ đẫn, hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ tạo thành loại quấy nhiễu này cho phu nhân nhà nàng.

Có điều rất nhanh nàng đã phát hiện, có lão gia nhà nàng ở đây thì chuyện gì cũng không cần phu nhân động thủ, nàng xác thực có vẻ dư thừa. Lúc đó vừa vặn có một Trương viên ngoại sống chết theo đuổi Thúy Hoàn, Thúy Hoàn liền đồng ý, mà điều kiện duy nhất chính là thành hàng xóm láng giềng với phu nhân nhà nàng.

Trương viên ngoại kia cực kỳ thích Thúy Hoàn, rất nhanh đã dùng giá cao mua lại tòa nhà cách vách Yến trạch, sửa sang một phen liền nghênh cưới Thúy Hoàn đầy phong cảnh.

Nam Tầm thấy quả bóng nhỏ, ôm người vào ngực mình, cười trêu nói: “Tiểu Thạch Đầu, làm sao con lại béo ra rồi, ta sắp không ôm nổi con nữa đấy.”

Tiểu Thạch Đầu béo múp míp méo miệng nói: “Con cũng muốn ăn ít đi, thế nhưng cha con cứ bắt con ăn thêm. Bây giờ ngay cả dì Tầm cũng ghét bỏ con.”

Nam Tầm bị hắn chọc cười ha ha.

Thúy Hoàn ở bên cạnh lại nói lại một lần: “Phu nhân, nếu người thích Tiểu Thạch Đầu như thế, không bằng ta để hắn làm con trai nuôi của người nhé.”

Cũng là sau này Thúy Hoàn mới biết phu nhân từng dùng canh tuyệt tử, cả đời này không thể mang thai. Nàng từng oán hận Yến Hàn, thay phu nhân cảm thấy không đáng. Nhưng phu nhân vẫn cười tủm tỉm đá lông nheo với nàng, làm động tác bảo im lặng: “Bí mật này chỉ nói với ngươi nha. Cho dù không dùng canh tuyệt tử, cả đời này ta cũng không thể mang thai. Nhưng Yến Hàn lại bởi chuyện này mà hổ thẹn với ta, thậm chí ta hủy hoại ngôi vị hoàng đế của hắn, hắn cũng không tức giận. Nếu thật muốn hận, cũng nên là hắn hận ta.”

Tuy rằng Thúy Hoàn không hiểu rõ những gì Nam Tầm nói, nhưng nàng nghe được phu nhân không hề trách Yến Hàn. Vì vậy nàng không xoắn xuýt chuyện này nữa, chỉ bĩu môi: “Phu nhân người đánh đố đi, xem bộ dáng lão gia sủng người kìa, người kia nhà ta hoàn toàn không thể so với lão gia được.”

Mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt nàng lại tràn đầy ngọt ngào và hạnh phúc.

Nam Tầm nở nụ cười nhìn nàng, bỗng thấy thời gian vị ương, năm tháng tĩnh hảo.

Nếu có thể sống như vậy đến hết đời cũng không tồi, nhưng mà, tất cả chỉ là nếu như.

Tháng ngày an nhàn lại qua một năm, giá trị ác niệm của đại boss vẫn dừng ở 0.5 điểm, Tiểu Bát cũng sắp muốn buông tha hết thảy.

Nhưng ngay lúc này, đại boss gặp một hồi phong hàn, đột nhiên cứ như vậy bệnh không dậy nổi.

Hết Chương 141: Thời gian vị ương, năm tháng tĩnh hảo*.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page