Danh sách chương

Những chiếc bánh bao thịt mà Khương Mạt lấy ra không phải loại mà nhà nông bình thường có thể ăn, vỏ mỏng nhân đầy, mỗi chiếc to bằng nắm tay người lớn. 

Khương Hiểu Hiểu uống một bát lớn sữa bò, lại ăn một chiếc bánh bao thịt to như vậy, đã no đến mức không chịu nổi. 

Khương Mạt thì ăn hết cả hai chiếc bánh bao, không chừa lại chút nào. 

No nê xong, hai mẹ con ra bờ sông lấy nước, dọn dẹp trong ngoài căn nhà một lượt. 

Cỏ dại trong sân bị cắt hết, chất đống ngoài bếp, phơi khô để làm củi đốt. 

Con đường đá vụn cũng được xối nước rửa sạch sẽ. 

Mặt trời dần lên cao, vài cây cổ thụ che khuất ngôi nhà với những cành khô cong queo, tán cây cao vút tận mây, che kín trời, bóng râm trải dài, gió mát thổi qua từng đợt. 

Khương Hiểu Hiểu dưới bóng cây thoải mái thở ra một hơi. 

Phải nói rằng, nơi này thật sự rất tốt, vị trí gần chân núi, địa thế cao, sau nhà còn có một rừng tre, đợi đến khi trời nóng lên, chỗ này vẫn mát mẻ rợp bóng. 

Đã đọc nguyên tác, cô biết rằng chẳng bao lâu nữa, thời tiết sẽ nóng lên, lâu ngày không mưa, ruộng đồng nứt nẻ, sông ngòi cạn khô, mấy ngôi thôn lân cận kể cả thôn Ngọc Hà gần như mất trắng mùa màng. 

Mùa màng thất bát, nhà nào cũng nghèo đến mức không mở nổi nồi, đến mùa đông lại gặp bão tuyết, trong thôn chết rất nhiều người. 

Sang năm thứ hai, lại gặp nạn châu chấu, lúa trong ruộng bị ăn sạch không còn một hạt.

Chiến tranh liên miên khiến xã hội bất ổn và ngân khố triều đình cạn kiệt, triều đình tăng thuế, quan địa phương càng vô tư bóc lột dân chúng, khiến đời sống vốn không dư dả của người nghèo càng thêm khốn khó. 

Đến lúc đó, nhà nào cũng không sống nổi, chỉ có thể dẫn cả nhà lớn nhỏ đi chạy nạn. 

Dọc đường, cỏ dại, vỏ cây bị gặm sạch, rất nhiều dân đói chết trên đường chạy nạn. 

Dọc đường đi, mắt nhìn đâu cũng thấy thi thể của dân đói chết đói… 

Nghĩ đến những điều này, tâm trạng Khương Hiểu Hiểu không khỏi nặng nề. 

Khi đọc sách thì không cảm thấy gì, nhưng giờ là người trong sách, những thiên tai chiến loạn này đều là thứ cô phải trải qua sau này, cô không thể vui nổi. 

Một cô bé năm tuổi như cô, không thể thay đổi gì, chỉ có thể đảm bảo mình sống sót trong thời đại thiên tai chiến loạn này. 

Đang suy nghĩ, Khương Mạt bên cạnh đã đeo xong gùi và hỏi:

“Mẹ định lên núi một chuyến, con có muốn đi không?” 

Lên núi?! 

Khương Hiểu Hiểu sáng mắt, đây chẳng phải nơi nữ chính tỏa sáng làm giàu sao! 

“Muốn ạ!” 

… 

Ra khỏi cổng sân, phóng tầm mắt nhìn ra, là cánh đồng lúa trải dài bất tận, xa xa có vài căn nhà tranh, khói bếp lượn lờ. 

Thôn dân còng lưng làm việc trên ruộng. 

Khương Hiểu Hiểu nhìn mà không khỏi nhíu mày, giờ đang là thời kỳ lúa trổ bông, cần nước nhất, vậy mà ông trời mãi không mưa. 

Thôn Ngọc Hà thì còn đỡ, trong thôn có con sông chảy qua, có thể gánh nước tưới ruộng. 

Mấy thôn lân cận thì không may mắn vậy, giờ chắc đã bắt đầu lo lắng vì vấn đề tưới tiêu cho ruộng lúa. 

“Sao thế?”

Thấy cô cứ ngẩn người, Khương Mạt cũng bất giác nhìn về phía cánh đồng xa xa. 

“Có phải con thấy chúng ta chia nhà không được chia ruộng mà buồn không? Nhưng không sao, sau này mẹ kiếm tiền…” 

“Không phải đâu mẹ…”

Khương Hiểu Hiểu lắc đầu, thở dài nói:

“Con chỉ thấy trời nóng quá, lâu rồi không mưa, mấy cây lúa kia nếu không uống đủ nước liệu có chết không…” 

“Nước…?”

Khương Mạt nghe vậy thì ngẩn ra. 

Cô ấy vô thức ngẩng đầu nhìn trời, trời quang mây tạnh, theo mùa thì giờ đang là mùa mưa, vậy mà không có chút dấu hiệu nào của mưa. 

Sắc mặt Khương Mạt bất giác nghiêm túc lên. 

Khương Hiểu Hiểu ngước lên nhìn, trong lòng khẽ thở phào. 

Cô biết cốt truyện sau này sẽ xảy ra gì, nhưng không thể nói thẳng, chỉ có thể vòng vo gợi ý cho mẹ. 

Giờ xem ra mẹ cô đã hiểu ý cô, thiên tai hạn hán sắp đến, phải chuẩn bị sớm mới được. 

Khương Mạt không nói thêm, lặng lẽ nắm tay Khương Hiểu Hiểu đi lên núi. 

Nhà họ ở cuối thôn, sát chân núi, đi lên núi một chuyến cũng không tốn bao thời gian. 

Giữa trưa trời càng thêm nóng bức, mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, nắng gắt đến mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt. 

Khương Hiểu Hiểu chưa đi được bao lâu đã hết sức. 

Không còn cách nào, cơ thể này do lâu ngày đói khát, thiếu dinh dưỡng, dù hai ngày nay đồ ăn có cải thiện, nhưng thiếu hụt lâu dài khiến cơ thể cô rất yếu. 

Khương Mạt thấy vậy, không nói hai lời ôm cô đặt vào gùi sau lưng mình, rồi nhét một thứ vào tay cô. 

Khương Hiểu Hiểu mở lòng bàn tay ra nhìn, hóa ra là một thanh socola!? 

Khương Hiểu Hiểu: “…” 

Cô rất biết điều không hỏi gì thêm, lặng lẽ bóc giấy gói, bắt đầu ăn từng miếng nhỏ. 

Socola là thứ tốt để hồi phục thể lực, ăn hết thanh socola, cảm giác yếu ớt ban nãy của Khương Hiểu Hiểu đã biến mất. 

Cô muốn xuống tự đi, nhưng Khương Mạt không cho. 

“Con cứ ở yên trong gùi đi, con xuống tự đi chỉ làm chậm chân mẹ thôi.” 

“…”

Khương Hiểu Hiểu thở dài bất lực:

“Vâng, mẹ.” 

Đường núi khó đi, nhưng Khương Mạt lại như đi trên đất bằng, Khương Hiểu Hiểu ở trên lưng cô ấy chẳng hề cảm thấy chút xóc nảy nào. 

Dần vào sâu trong núi, bóng cây um tùm, đất đai mềm xốp màu mỡ, mọc rất nhiều rau dại. 

Giờ đang là mùa vụ bận rộn, cũng không có thôn dân lên núi hái rau dại. 

Khương Mạt liếc nhìn vài cái, nghĩ đến rau củ quả vô số trong không gian của mình, liền không hái, để lại cho người cần sau này vậy. 

Lời Khương Hiểu Hiểu nói ban nãy cô ấy đã ghi trong lòng, thời tiết hạn hán, mùa màng năm nay chắc không lạc quan, đến lúc đó chắc chắn sẽ có thôn dân vào núi hái rau dại. 

Hết Chương 10: Dấu hiệu của thiên tai.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Quyên Lê

    Check dùm mình ID 6067 nạp 50k mà không có pha lê

    1. Cấp 1

      kratos01

      Dạ ad đã nạp lúc nhận được ting ting rồi ạ

  2. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  3. Cấp 1

    anubis30

    Check dum e moi nap kim cuong

  4. Cấp 1

    anubis30

    Ad oi check kim cương dum e

  5. Cấp 1

    anubis30

    5841 check dum e

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page