Danh sách chương

Nàng ấy có vẻ rất kinh ngạc, sau đó lại nói:

“Dù cho Ngọc Linh muội muội có thực sự động thủ, e rằng cũng sẽ không đánh vào mặt đâu, đúng không?”

“Ngươi…”

Hồ Thị tức đến run rẩy, nhưng lại không dám đối nghịch quá mức với Y Phi Nhiên.

Dẫu sao lúc Y Phi Nhiên mới nắm quyền trong phủ, bà ta từng muốn giành lại quyền quản gia từ tay Y Phi Nhiên, nhưng lại bị nàng ấy đùa bỡn, khiến phòng nhị suýt nữa bị đuổi ra khỏi Triệu phủ.

Chuyện này để lại bóng ma trong lòng à ta.

Tiểu tiện nhân này vừa mở miệng, bà ta liền toàn thần cảnh giác, lo sợ sẽ xảy ra điều gì sơ suất.

“Nhị thẩm, thẩm có phải chưa hỏi rõ ràng đã vội chạy đến đây? Ta thấy bộ dạng của Văn Nguyệt muội muội, không giống như bị ức hiếp, ngược lại còn có vẻ như đang vu oan giá họa.”

“Y Phi Nhiên, ngươi nói vậy là có ý gì?”

Triệu Văn Nguyệt ngẩng đầu lên, nước mắt cũng không còn rơi nữa, lập tức trợn mắt nhìn Y Phi Nhiên mà quát lớn.

Y Phi Nhiên nhàn nhạt liếc mắt qua Triệu Văn Nguyệt một cái, cũng chẳng thèm nhìn nàng ta, mà chỉ hướng về phía Hồ Thị, lạnh lùng nói:

“Nhị thẩm, thẩm có thời gian đứng đây mắng chửi, chẳng bằng đưa Văn Nguyệt muội muội về dạy dỗ cẩn thận. Mất mặt đến mức kinh động cả trong cung, tổ phụ tuy tức giận, nhưng chung quy vẫn nể chút huyết mạch mà không trách phạt Văn Nguyệt.”

“Vậy mà Văn Nguyệt muội muội chẳng những không ngoan ngoãn ở trong phòng hối lỗi, lại còn chạy ra ngoài vu khống người khác.”

“Nhị thẩm vừa bước vào viện đã lập tức lớn tiếng chửi bới, chẳng lẽ đây là lễ giáo của Hồ gia sao?”

“Dù gì Kiều gia cũng là ngoại thích của thẩm, nhị thẩm lại đứng giữa viện mà nhục mạ Kiều gia như vậy, phải chăng là không muốn tiếp tục ở lại phủ này nữa?”

“Nếu để tổ phụ nghe thấy những lời này, không biết người sẽ xử trí thế nào đây?”

“Phi Nhiên không hiểu, nhị thẩm là vì ghét bỏ Ngọc Linh muội muội nên vừa thấy nàng đã mắng chửi, hay là nhân cơ hội này để trách móc cả cô mẫu?”

Những lời nói sắc bén như lưỡi dao mềm của Y Phi Nhiên khiến Hồ Thị á khẩu không đáp lại được.

Bị một hậu bối lên mặt dạy dỗ, gương mặt bà ta lúc đỏ lúc xanh, lúc lại trắng bệch, nhưng vẫn không tìm ra được lời nào để phản bác.

Dù Y Phi Nhiên là vãn bối, nhưng nếu nàng chỉ đơn thuần là một người vãn bối, thì những lời này tất nhiên không thể nói ra được.

Nhưng nàng lại có quyền quản gia trong tay.

Dù bây giờ đang mang thai, ít can dự vào việc trong phủ, nhưng thân phận của nàng vẫn còn đó, đợi sinh xong, quyền quản gia vẫn thuộc về nàng.

Lúc nắm giữ quyền quản gia, ngay cả bà bà nàng, Tôn Thị, cũng phải hỏi ý kiến nàng về nhiều việc, điều này cũng là lý do Hồ Thị không dám quá mức làm càn.

Suy cho cùng, Hồ Thị cũng chỉ là dâu gả vào phủ Triệu, nếu làm chuyện gì quá đáng, một khi bị Y Phi Nhiên bắt được nhược điểm, gán cho tội danh phạm phải một trong bảy điều cấm kỵ của nữ nhân, thì chuyện bà ta bị bỏ cũng không phải không thể xảy ra.

Triệu Văn Nguyệt ở bên cạnh nghe thấy Y Phi Nhiên nói vậy về mẫu thân mình, làm sao chịu được, nàng ta lập tức chỉ vào Y Phi Nhiên, giận dữ quát:

“Ngươi lấy tư cách gì mà nói mẫu thân ta như thế? Ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ ngoại tộc mới gả vào, hơn nữa ngươi lại thân thiết với Kiều Ngọc Linh và Tần Hiểu Yến như vậy, làm sao có thể chắc chắn rằng bọn họ không bắt nạt ta?”

Dù gì Triệu Văn Nguyệt cũng là người Triệu gia, nên khi Y Phi Nhiên đối mặt với nàng ta cũng cần cân nhắc lời nói.

Nàng thản nhiên đáp:

“Nếu thật sự là Ngọc Linh và Hiểu Yến động thủ muốn đánh ngươi, lúc này ngươi đã không phải đứng đây khóc lóc om sòm, mà là nằm trên giường chờ đại phu đến trị thương rồi.”

Triệu Văn Nguyệt nghẹn lời, bởi vì Y Phi Nhiên nói toàn là sự thật.

Nếu đúng là hai người kia ra tay, e rằng… nàng ta nhớ lại lần trước ở trên phố, Kiều Ngọc Linh không chút do dự tung một cước đá văng nàng ta, khi đó nàng ta đã phải nằm liệt giường suốt mấy ngày trời mới gượng dậy nổi.

Lão Thái Phó đã đứng ngoài cửa một lúc lâu.

Từ xa, ông đã nghe thấy tiếng mắng chửi của Hồ Thị, nhưng còn chưa kịp bước vào, thì Tôn Thị đã nhanh chóng tiến vào trước.

Những lời sau đó, ông đều nghe rõ.

Sự nhu nhược của Tôn Thị và sự cương nhu đan xen của Y Phi Nhiên, khiến ông cảm thấy đứa cháu dâu này quả thật không tệ.

Nghe đến đây, khóe môi lão gia tử khẽ nhếch lên, ông lập tức bước vào sân, vừa đi vừa phân phó người hầu bên cạnh:

“Gọi cả đại lão gia và nhị lão gia tới đây. Đã có mặt đông đủ rồi thì cứ giải quyết mọi chuyện ngay tại chỗ đi.”

Nghe thấy lời này, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía cửa, liền thấy lão Thái Phó đã đi vào.

Ông không thèm liếc nhìn Hồ Thị và Triệu Văn Nguyệt lấy một cái, mà chỉ mỉm cười liếc qua Kiều Ngọc Linh, rồi lại nhìn sang bụng Y Phi Nhiên, sau đó mới cất giọng:

“Mau mang ghế ra đây, Phi Nhiên không thể cứ đứng mãi như vậy được, phải ngồi xuống nghỉ ngơi.”

“Đa tạ tổ phụ, Phi Nhiên không sao.”

Y Phi Nhiên tươi cười nói.

Bọn hạ nhân nhanh chóng vào phòng mang ghế ra, đương nhiên là dành cho Y Phi Nhiên một chiếc, đồng thời cũng chuẩn bị một chiếc cho lão Thái Phó.

Những người khác thì không có ghế để ngồi.

Lão Thái Phó đã đến, Hồ Thị và Triệu Văn Nguyệt không dám ồn ào nữa.

Triệu Văn Nguyệt lại cảm thấy ấm ức, lặng lẽ rơi nước mắt.

Hết Chương 922:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page