Danh sách chương

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Chương 6: Tưởng Rằng Là Vương Giả

Chao ôi, mấy chục Người Khổng Lồ Xanh đi theo bên cạnh chiếc xe nhà kia…

Tam Lượng đã nhìn Tịnh Thù với ánh mắt hoàn toàn khác trước.

Cường giả, tất sẽ nhận được sự kính trọng.

Tam Lượng dẫn theo hai mươi lăm người, cùng với Tịnh Thù và một nhóm Người Khổng Lồ Xanh nhanh chóng tiến về trạm dịch vụ.

Phía sau, mọi người bắt đầu bận rộn chuẩn bị, quả thật như lời chỉ huy nói—bắt đầu nấu phân.

Một mùi hôi thối kỳ lạ bắt đầu lan ra, men theo đường hầm rồi theo gió tỏa đi không biết bao xa.

Ban đầu, mọi người chưa quen, khắp đường hầm vang lên những tiếng “ọe ọe” không ngớt.

“Đốt lửa to lên! Tiếp tục nấu! Nấu xong thì đổ vào bẫy trên cao, nghe lệnh tôi, khi nào bảo hắt thì hắt!”

“Cứ nôn đi, nôn cho quen rồi sẽ không sao.”

Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, mọi người cũng quen với mùi ấy.

Thật kỳ lạ, nhưng đúng là như vậy.

Trạm dịch vụ Lục Đạo Loan được đặt tên như thế vì lưng tựa vào núi lớn với sáu khúc quanh hiểm trở, mỗi khúc quanh đều là nơi dễ thủ khó công, lại từng là điểm tai nạn giao thông thường xuyên trước tận thế.

Đoàn người dừng chân tại đây, từng người lần lượt bước xuống từ cơ thể Người Khổng Lồ Xanh.

Không thể phủ nhận rằng, có những quái vật này quả thực tiện lợi hơn rất nhiều.

Tuyết rơi ngày càng dày, mỗi bước chân lún sâu đến tận đầu gối, đi lại cực kỳ khó khăn.

Gió rét cắt da như lưỡi dao, dù Tịnh Thù đã quấn kín ba lớp áo vẫn có thể cảm nhận được cái lạnh thấu xương bên ngoài.

“Chao ôi, đội trưởng, dấu vết này là do phương tiện gì tạo ra thế?”

Tuyết vẫn đang rơi, dấu vết gần như bị bao phủ hoàn toàn, chỉ có thể lờ mờ nhận ra rằng cách đây một, hai giờ có thứ gì đó đã đi qua, tạo ra một vết hằn rất sâu.

Không, phải nói là nó đã nghiền nát cả một đoạn đường thành con đường bằng phẳng!

“Không giống vết bánh xe… trông giống như dấu vết của một loại xích. Chẳng lẽ đối phương có Xe Tăng? Nếu vậy thì rắc rối rồi, lực chiến bên đó rất mạnh.”

“Vậy chúng ta có tiếp tục đi không? Hay chờ viện trợ?”

“Đi, tìm hiểu tình hình trước.”

“Tôi sẽ để hai Người Khổng Lồ Xanh đi trước làm trinh sát, nếu gặp nguy hiểm hay phát hiện điều gì, chúng ta sẽ biết ngay.”

“Vậy thì làm phiền cô rồi, Tịnh Thù tiểu thư. May mà hôm nay có cô ở đây.”

Lục Đạo Loan quả nhiên khó đi, bên trên phủ tuyết, bên dưới đóng băng, ngay cả Người Khổng Lồ Xanh cũng di chuyển rất chậm.

Nếu sơ sẩy lật xe, có khi sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng.

“Hiện giờ điều đáng lo nhất là đối phương có thể đã bố trí trạm gác ở lối vào.”

“Lục Đạo Loan chỉ có một lối vào duy nhất, dễ thủ khó công. Tôi thực sự không hiểu nổi, làm thế nào mà toàn bộ lực lượng ở trạm này lại bị xóa sổ? Trừ khi có chiến đấu cơ tấn công.”

“Lối vào không có lính gác, không có gì cả, hoàn toàn trống không.”

Một lát sau, sắc mặt Tịnh Thù trở nên kỳ lạ.

“Không có? Thật sự không có gì?”

Tịnh Thù gật đầu.

Chính cô cũng cảm thấy khó hiểu.

Nơi vốn là cổng an ninh giờ đây tan hoang, đèn điện chớp tắt lập lòe như một ngôi nhà ma.

Điều quái dị là—không có bất kỳ dấu vết nào.

Không có người, không có vật tư, chỉ có vài hàng rào chắn bị xô lệch, cùng với những chiếc ghế, bàn vương vãi lộn xộn, và vài chiếc lò sưởi đã cháy rụi.

“Nơi này không giống như bị tấn công, không có vết máu… nhưng kỳ lạ quá.”

“Trừ khi tất cả chết hết, bằng không nơi này không thể thất thủ được. Lẽ nào… bọn họ đã biến mất cùng nhau sao?”

“Trước tiên đừng quan tâm quá nhiều, bọn cướp có thể đang ở trong kho vật tư, có thể đang vận chuyển hàng hóa, cũng có thể đang chuẩn bị chiếm núi xưng vương, vì vậy nơi này mới không có người. Dù thế nào đi nữa, vẫn nên cẩn thận.”

Tịnh Thù đã điều khiển lũ rắn tỏa ra bốn phía để thăm dò tình hình thực tế.

Đoàn người tiếp tục tiến lên, chỉ cần vượt qua Lục Đạo Loan, tầm nhìn sẽ lập tức rộng mở.

Cuối cùng họ cũng đến được trạm dịch vụ tại Lục Đạo Loan.

Công trình rất đơn giản, chỉ là một khu nhà một tầng rộng hàng ngàn mét vuông.

Trước tận thế, nơi đây là một sảnh nghỉ ngơi, nhà hàng, nhà vệ sinh và trạm xăng.

Trạm xăng ngoài gian lều đỏ ra thì đã hoàn toàn trống rỗng, phần còn lại của đại sảnh đã được cải tạo thành kho vật tư, nhìn chung không có quá nhiều thay đổi.

Xung quanh có thể tiếp cận từ mọi hướng, không hề có cửa chính.

Đoàn người nằm rạp trên tuyết, từ từ tiếp cận, phát ra những tiếng “két két” chói tai trong không gian yên tĩnh.

“Kho vật tư vẫn còn sáng đèn!”

“Nhìn kìa, quả nhiên có một chiếc Xe Tăng! Không, là hai chiếc Xe Tăng!”

“Chúng ta cứ quan sát bên ngoài trước, xem bọn cướp có vận chuyển hàng hóa không.”

“Kỳ lạ thật, chẳng lẽ bọn chúng không để lại trạm gác à? Không hợp lý chút nào.”

Khi Tam Lượng đang thì thầm bàn bạc cùng mọi người, Tịnh Thù bỗng cảm nhận được toàn bộ lũ rắn mà cô thả ra đã bị tiêu diệt sạch, hoàn toàn mất liên lạc.

Có nguy hiểm!

Đây không phải là nguy hiểm đến từ vũ khí của con người, vì trong thời kỳ tận thế, gần như không ai có thể phát hiện ra rắn và côn trùng trong bóng tối.

Như vậy, mối đe dọa này chỉ có thể đến từ một sinh vật nào đó!

Hơn nữa, nguy hiểm đang nhanh chóng áp sát bọn họ!

Tịnh Thù lập tức bật dậy, hét lớn:

“Mau lên xe!”

Cùng lúc đó, vài Người Khổng Lồ Xanh cũng đồng loạt đứng dậy, há miệng thật to.

“Có chuyện gì vậy? Chúng ta bị phát hiện rồi sao?”

“Lên xe gì cơ?”

“Mau vào trong đi, bên trong có nguy hiểm!”

Tịnh Thù là người đầu tiên nhảy vào trong cơ thể Tiểu Lục.

(Tiểu Lục là tên của Vua Người Khổng Lồ Xanh)

“Vào trước đã rồi nói sau!”

Tam Lượng cũng phản ứng cực nhanh, lập tức chui vào theo Tịnh Thù.

Ngay lúc đó, cửa kho vật tư vang lên một tiếng “ầm” nặng nề, rồi bị đập bay ra ngoài.

Những người đang định lẻn vào liền nhìn thấy trong bóng tối, từ bên trong nhà kho tràn ra vô số sinh vật đen kịt, lập tức sợ hãi đến mức lăn tông té ngã, vội vàng chui vào cơ thể Người Khổng Lồ Xanh.

Tịnh Thù ra lệnh cho Người Khổng Lồ Xanh nhanh chóng rút lui, bởi vì cô cũng không biết đám sinh vật kia rốt cuộc là gì.

Nhìn từ xa, chúng giống như những khối chất lỏng đang lăn tròn, có hơi giống Người Khổng Lồ Xanh.

Nhưng Người Khổng Lồ Xanh có hình dáng rõ ràng, có cơ thể, được tạo thành từ vô số chất lỏng có thể kết hợp thành hình người.

Còn đám sinh vật kia hoàn toàn chỉ là một khối đen kịt, không có hình dạng cố định, cuộn trào như sóng biển.

Nhưng nhìn kỹ lại, từng khối đều là những cá thể riêng lẻ, có kích thước cỡ nắm tay, không có cái nào đặc biệt to lớn.

Điều đáng sợ là toàn bộ rắn và côn trùng mà Tịnh Thù thả ra đều bị chúng nuốt chửng, hơn nữa còn không để lại bất kỳ phản ứng nào.

Những thứ này… có thể gọi là sinh vật được sao?

Khi Tịnh Thù còn đang suy nghĩ, đám chất lỏng đen kịt kia đã ập đến như một cơn đại hồng thủy.

Tịnh Thù cảm thấy lạnh toát cả người, chuẩn bị tung ra đại chiêu thì bỗng nhiên, Người Khổng Lồ Xanh truyền về một cảm giác vui sướng, đặc biệt là Tiểu Lục, nó hưng phấn giao tiếp với cô:

“Ngon quá! Đại bổ! Các con! Các con đâu!”

Ngay sau đó, những Người Khổng Lồ Xanh lao thẳng về phía đám chất lỏng đen, chúng lăn lộn trong cơn sóng màu đen ấy.

Bên ngoài lập tức vang lên những tiếng hét chói tai với tần số siêu âm mà con người không thể nghe thấy.

Những sinh vật vốn đang tràn tới như đại hồng thủy giờ đây lại hoảng loạn bỏ chạy tứ tán.

Người Khổng Lồ Xanh hệt như được tiêm máu gà, phấn khích tột độ, cơ thể phân tách ra vô số khối nhỏ đuổi theo đối phương.

Tịnh Thù chớp chớp mắt, vậy rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đây?

 

Hết Chương 6: Tưởng Rằng Là Vương Giả.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Ngapham

    Truyện dừng rồi hả ad

  2. Cấp 1

    nguyenthuhuongthuhuong911

    k ra chương mới à ad

  3. Cấp 1

    xuantruong

    2 hôm nay k ra chuong moi ah ad

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngang raw rồi nàng ơi, chờ tác giả nà

  4. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  5. Cấp 1

    Phan Tiên

    Hôm nay chưa có chương ạ ad ơi. Hôm nào cũng trông mong hết

Trả lời

You cannot copy content of this page