Chiêu Nô

Chương 41:

Chương trước

Chương sau

Nếu giờ đây ra lệnh toàn quân công phá thành trì của bọn chúng, chỉ e sẽ rơi vào kế “mời quân nhập lưới” của kẻ địch.

Hơn nữa, chiến sự kéo dài, một khi hai bên giằng co, ắt sẽ hao tổn rất nhiều thời gian, mà Vương Khác không thể chờ đợi lâu đến thế.

Vậy sao ta không mượn kế của chúng, phản lại chính chúng mà hành sự?

 

Nếu bọn chúng muốn g/i/ế/t ta và Vương Khác, vậy ta sẽ thuận theo ý chúng mà hành động.

 

Tung tin rằng Đại tướng quân đã trúng độc mà qua đời, còn ta thì trọng thương nằm liệt giường không thể dậy nổi. 

 

Sau đó, lệnh cho Lý Doanh dẫn đại quân chủ lực rút lui từ Ba Lâm Tả Kỳ về Thịnh Nhạc. 

 

Vừa giả vờ vứt bỏ mũ giáp, tạo ra cảnh tượng binh lính tan rã, chạy trốn khắp nơi. 

 

Vừa bí mật sai những binh sĩ “bỏ trốn” chiếm lấy các đường giao thông trọng yếu và những cửa ải quan trọng, dọc đường bố trí mai phục.

 

Để màn kịch thêm phần chân thực, ta thậm chí còn phái một đội tinh nhuệ, ngày đêm không nghỉ, hộ tống “th/i th/ể” của Vương Khác về Lạc Dương.

 

Sau khi an bài mọi chuyện, ta dẫn theo tiên phong doanh và kỵ binh, mang theo hành trang nhẹ, ẩn nấp ban ngày, hành quân ban đêm. 

 

Băng qua Đại Tiên Ti Sơn, vòng qua Đại Trạch, rồi lặng lẽ phục kích ở khu rừng phía sau đại quân Tiên Ti.

 

Hiện đang là tháng bảy, Đại Trạch nước cỏ dồi dào, cây cối rậm rạp. 

 

Chúng ta mai phục trong rừng vài ngày, cuối cùng cũng nắm rõ quy luật lấy nước của quân doanh Tiên Ti.

 

Buổi sáng, những người mai phục ở điểm lấy nước trong tiên phong doanh cố ý gây ra chút động tĩnh để phân tán sự chú ý của binh lính Tiên Ti. 

 

Sau đó nhân lúc chúng lơ là, dùng ná bắn mê dược vào các thùng nước.

 

Sau khi việc này thành, ta lập tức sai người vòng tới cao địa phía đông bắc quân doanh Tiên Ti. 

 

Lúc này, gió đông bắc thổi từ đại hồ, chỉ chờ gió nổi, chúng ta sẽ thả những đám bông đã ngấm đầy mê dược theo hướng gió bay vào quân doanh.

 

Cùng lúc, ta cùng với Vương Khác và phó tướng dưới trướng hắn, Dương Bình An, dẫn theo mấy chục tinh binh Hung Nô, g/i/ế/t sạch những binh lính Tiên Ti tuần tra hậu phương. 

 

Đổi lấy y phục của bọn chúng, rồi từng bước tiến sát tới vòng ngoài quân doanh Tiên Ti.

 

Khi lẻn vào quân doanh, binh lính Tiên Ti ở hậu phương đang dùng bữa trưa. 

 

Thấy bông bay đầy trời, bọn chúng đều ngẩng đầu nhìn, có kẻ định đứng dậy báo cáo dị trạng, nhưng thân thể bỗng mềm nhũn, ngã xuống bất tỉnh.

 

Đến lúc này, phòng tuyến của Tiên Ti đã hoàn toàn sụp đổ.

 

Cho dù Mộ Dung Khuê và đồng bọn có xảo quyệt đến đâu, cũng không thể ngờ rằng ta lại dám ngang nhiên tập kích quân doanh Tiên Ti ngay giữa ban ngày ban mặt.

 

Chúng ta nhanh chóng tìm được vị trí chủ trướng, giả vờ tuần tra, không gây chú ý. 

 

Lắng nghe từ xa, ta mơ hồ nghe thấy trong trướng vọng ra tiếng tranh luận. 

 

“Vương Khác đã c/h/ế/t, quân tâm Đại Tấn không ổn, binh lính tứ tán, vứt mũ bỏ giáp. Tại sao chúng ta không thừa thắng xông lên, tấn công Lạc Dương?”

“Binh bất yếm trá, ngươi làm sao chắc chắn đây không phải là cái bẫy?”

“Con tiện phụ đó không qua có chút thông minh vặt, mất đi Vương Khác, tiên phong của chúng ta chỉ cần thăm dò chút ít, nàng ta đã sợ đến mức tháo chạy. Hiện giờ ả bị dồn đến mức phải cố thủ ở Thịnh Nhạc, đã không còn đáng lo ngại, các ngươi sợ ả làm gì?”

“Khinh địch là đại kỵ của binh gia!”

“Chúng ta đàm phán ám sát không phải là vì thời khắc này sao? Nếu Đại Tần được tin chiến sự mà lại phái một kẻ khó đối phó như Vương Sùng tới, không phải sẽ uổng phí cơ hội? Một khi đông tới, cỏ cây héo tàn, nếu sang xuân lại gặp Thiền Vu, chúng ta căn bản không đủ sức kéo dài!”

 

Kẻ phản đối mạnh mẽ chính là Mộ Dung Khuê, xem ra quả thật rất cảnh giác.

 

Bên trong vẫn còn tranh luận kịch liệt, trong khi đó, quân lính Tiên Ti bên ngoài đã ngã gục gần hết. 

 

Hết Chương 41:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page