Lục Kiến Xuyên hỏi lại: “Vậy anh có thể xem phim với em không? Thật ra anh cũng khá hứng thú với phim ảnh.”
Tôi: “?”
Một con đường tôi chưa từng nghĩ đến vừa xuất hiện!
Cảm giác nắm tay bạn trai cùng xem phim, chắc cũng không tệ nhỉ?
Tôi nằm trên lưng Lục Kiến Xuyên, không nhịn được nở một nụ cười ngây ngô, nhưng chưa kịp tận hưởng thì từ trên cao vang lên tiếng gào thét của anh trai: “Lục Kiến Xuyên! Tôi bảo cậu chăm sóc em gái tôi, cậu chăm sóc kiểu gì vậy hả???”
15.
Anh tôi tức nổ tung, nhảy dựng lên như phát đi.ê.n, miệng kêu la không ngừng.
Lục Phồn Tinh khó khăn lắm mới giữ được anh ấy: “Bình tĩnh, anh bình tĩnh chút, em trai tôi chỉ cõng em gái anh thôi mà, đâu đến nỗi phải x.ử t.ử chứ!”
Anh tôi hít sâu, thở ra.
Cố gắng lắm mới lấy lại được bình tĩnh, nhưng vừa ngước lên đã thấy đôi mắt đỏ hoe của tôi.
“Anh, anh ấy là bạn trai cũ của em.” Tôi nắm lấy tay Lục Kiến Xuyên: “Nhưng bọn em bây giờ đã quay lại rồi!”
Thật sự muốn khóc luôn! Lục Kiến Xuyên nói sau này sẽ không làm phiền tôi xem phim nữa!
Vừa rồi lại còn ghé vào tai tôi nói nhỏ, rồi nạp cho tôi tài khoản VIP trên tất cả các nền tảng xem phim nữa chứ!
Vậy thì tôi và anh quay lại một cách nhẹ nhàng, rồi tiếp tục tìm hiểu nhau, cũng đâu có gì quá đáng, đúng không?
Lục Kiến Xuyên mím môi, đôi mắt đen sáng rực: “Anh, anh yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt cho Thanh Thanh.”
Anh tôi: “???”
Vài giây sau, cả đỉnh núi vang vọng tiếng hét xé ruột xé gan của anh ấy: “Tôi muốn cậu ta c.h.ế.t! Tôi muốn cậu ta c.h.ế.t!!!”
Ngày hôm đó, cả mạng xã hội đều chứng kiến khoảnh khắc “sụp đổ phòng tuyến” của anh tôi.
【Anh lợn rừng thực sự vừa trải qua một cú sụp đổ đầy mãnh liệt.】
【Buồn cười c.h.ế.t mất, tham gia một chương trình mà lại có thêm một cậu em rể, bất ngờ không? Hoan hỉ không?】
【Đích thân giao em gái cho em rể chăm sóc, Cố Triệt, anh đúng là có chút năng khiếu hài hước đấy!】
16.
Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc.
Anh tôi vẫn đang uống rư.ợ.u.
Anh ấy nằm gục trên sàn nhà, miệng lẩm bẩm: “Em gái tôi vẫn còn đợi tôi thay tã cho nó mà, sao chớp mắt đã yêu đương rồi…”
Tôi không đỡ người dậy nổi, chỉ có thể đắp một cái chăn lên cho anh ấy.
“Thanh Thanh, anh sắp kiếm đủ tiền mua biệt thự lớn rồi, lời hứa với em, anh đã làm được…”
Biệt thự lớn?
Tôi ngớ người.
Không hiểu chuyện gì, tôi gọi điện cho chú Vương, người quản lý của anh trai.
Chú Vương thở dài: “Thanh Thanh à, thật ra anh cháu cũng không dễ dàng gì.”
Từ lời kể của chú, tôi mới biết sự thật về cuộc khủng hoảng sự nghiệp của anh trai trong hai năm qua.
Hợp đồng anh trai ký với công ty có thời hạn rất ngắn, hơn nữa cũng không có ý định gia hạn, nên công ty muốn tận dụng thời gian ngắn đó để vắt kiệt lợi nhuận.
Anh tôi cứng đầu, không chịu nhận quảng cáo bán hàng, cũng rất ít tham gia chương trình tạp kỹ.
Vì muốn kiếm tiền, công ty đã nhận cho anh ấy một đống phim dở chỉ vì cát-xê cao.
Diễn nhiều phim dở, lượng khán giả yêu thích tự nhiên cũng giảm sút.
“… Hợp đồng đó là anh cháu ký trước khi nổi tiếng, phần chia lợi nhuận rất thấp, nên số tiền để mua nhà thật sự là cậu ấy khó khăn lắm mới tiết kiệm được.”
Chú Vương thở dài, cảm thán: “Thằng nhóc này, lúc trước chú quản còn thấy nó không đáng tin, không ngờ đi được đến ngày hôm nay lại rất cố gắng.”
“Chỉ là không hiểu sao nó cứ nhất định phải mua biệt thự lớn, mua căn nhỏ hơn một chút thì áp lực cũng không đến nỗi.”
Tôi như hiểu tại sao.
Hồi bố mẹ l.y h.ô.n, tôi khóc đến mức nước mắt, nước mũi đều chảy hết lên người anh trai.
Lúc đó anh trai cũng còn nhỏ, giọng nói vừa bướng vừa hung dữ: “Cố Thanh Thanh, em đừng khóc nữa! Sau này anh sẽ mua biệt thự lớn, chúng ta sống chung, vẫn sẽ là một gia đình!”
Nhìn Cố Triệt đang nằm trên sàn, say khướt và lảm nhảm, tôi quay đầu lau khóe mắt.
Cố Triệt thật đáng ghét, làm mắt tôi ướt hết cả rồi.
17.
Sáng sớm hôm sau, chú Vương đến nhà tìm anh tôi.
Anh tôi với cái đầu tổ quạ, mặc áo thun trắng và quần đùi rộng thùng thình, dán mắt vào màn hình điện thoại hồi lâu rồi ngập ngừng hỏi: “Chú, trước đây các fan toàn gọi cháu là anh yêu, ông xã này nọ… Sao bây giờ lại gọi cháu là… anh lợn rừng??”
Chú Vương muốn cười mà không dám cười, cố nhịn đến mức khó chịu: “Kệ fan gọi gì, dù sao hiện tại độ hot của cháu cũng không thua kém lúc cháu bùng nổ đỉnh cao đâu!”
“Hợp đồng sắp hết hạn rồi, phía trước chờ đợi cháu là một bầu trời rộng lớn tự do.”
Chú Vương đưa cho anh tôi một chiếc máy tính bảng: “Này, rất nhiều kịch bản tìm đến cháu, đặc biệt là một bộ phim mới của đạo diễn hài nổi tiếng, vai diễn là một người anh bị kẻ thù truyền kiếp cướp mất em gái.”
“Cháu xem kỹ đi.”
Anh tôi ngơ ngác: “Cháu từ diễn cổ trang chuyển sang hài, cú nhảy này hơi lớn quá đấy?”
Chú Vương nghiêm túc nói: “Trước đây chú lên kế hoạch cho cháu quá gò bó, khiến con đường của cháu bị thu hẹp. Giờ cháu nói xem, muốn tiếp tục làm bình hoa, hay muốn trở thành nguồn vui bất tận?”
Chuông cửa vang lên, tôi ra mở cửa.
Bên ngoài là một thiếu niên sạch sẽ, dịu dàng, tay cầm một đĩa DVD lắc lư trước mặt.
“Thanh Thanh, anh mua được đĩa DVD của Chân Hoàn Truyện rồi, nghe nói có cả những đoạn chưa bị cắt so với trên các nền tảng xem phim.”
Mắt tôi sáng rực: “Thật hả? Mau vào đi, mau vào đi!”
Lục Kiến Xuyên bước vào, thay giày, lịch sự chào hỏi: “Cháu chào chú ạ.”
Ánh mắt anh dừng lại trên người anh tôi, mỉm cười nhẹ nhàng: “Anh, chào buổi sáng.”
Anh tôi nghiến răng nghiến lợi: “Tán gái mà dám tán đến tận nhà tôi… Thằng nhóc thối, tôi phải đớp cậu ngay bây giờ! Aaaa!!”
Người quản lý vỗ tay cười lớn: “Đúng rồi, chính là cảm giác này!”
Hết.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
anhbui
Truyện bị lặp chương rồi ý
4 tháng
kratos01
Dạ lặp chương nào cho mình xin số chương để mình báo nhóm dịch với nàng ơi
4 tháng