Rồi anh tiếp tục mỉa mai: “Mà cậu còn biết cô ta là con gái hả? Có bạn gái rồi mà còn thân thiết với con gái như thế, c.h.ó thật.”
Vương Đông xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng.
Có người trong nhóm hỏi: “Vậy sau này chúng tôi không thể làm bạn với con gái nữa sao?”
Lý Trình đáp: “Đương nhiên là được, nhưng phải giữ chừng mực. Mọi người nhìn xem, Lâm Uyển có chừng mực chút nào không?”
“Cô ta làm hại các cậu lần lượt chia tay hết, thế còn chưa đủ à?”
Như nhớ ra điều gì đó, anh cười nhạt: “Đương nhiên, nếu không phải tại các cậu không từ chối cô ta, thì làm sao cô ta có cơ hội?”
“Mấy cái tâm tư nhỏ đó, các cậu cứ giấu kỹ trong lòng đi.”
Nói xong, anh kéo tôi rời đi, để lại một phòng bao đầy người chìm trong im lặng.
Về sau tôi mới biết, những lời chúng tôi nói hôm đó đều bị “ai đó” nghe thấy.
Lâm Uyển lớn tiếng tuyên bố trong nhóm rằng: Có Lý Trình thì không có cô ta, có cô ta thì không có Lý Trình.
Cô ta còn đi khắp nơi nói tôi là hồ ly tinh, chuyên dụ dỗ đàn ông.
Cô ta bảo tôi mê tiền, nói rằng tôi chỉ chăm chăm moi tiền của Lý Trình rồi sẽ đá người đi.
Tôi kể chuyện này lại cho Lý Trình nghe.
Nghe xong, anh cười tít mắt, bảo: “Thật may là anh có nhiều tiền, thế nên anh không cần lo bảo bối sẽ rời xa mình.”
Sau đó, trong nhóm bạn, ngoài Vương Đông, không ai còn chơi với Lâm Uyển nữa.
Mấy gã đàn ông trước đây từng bị cô ta làm lung lay giờ đều thu tâm lại, chăm chỉ đối tốt với bạn gái của mình.
Còn tôi và những người bạn tốt của Lý Trình cũng dần trở thành bạn thân thiết, ngay cả khi không có mặt, họ vẫn báo cáo tình hình với tôi, bảo tôi yên tâm.
Thậm chí, đến tối muộn, nếu Lý Trình uống say, họ cũng có thể đưa anh về nhà an toàn.
Tôi còn trở thành chị em thân thiết với bạn gái của họ.
Chúng tôi thường cùng nhau đi mua sắm, chọn quần áo, giày dép, ghé thăm các quán cà phê và tiệm bánh ngọt.
Mỗi người đều trở thành nhiếp ảnh gia riêng cho nhau.
Nhóm chúng tôi thường tổ chức đi du lịch tự lái xe.
Cánh đàn ông thì lái xe phía trước, còn con gái chúng tôi ngồi phía sau bàn tán chuyện phiếm, cười nói không ngừng.
Điềm Điềm cũng đã tìm được một người bạn trai yêu cô ấy hết lòng.
Còn Lâm Uyển thì bắt đầu hẹn hò với Vương Đông, hai người họ không chờ đợi được mà vội vàng đi th.u.ê phòng khách sạn.
Họ còn chụp một tấm ảnh chiếc giường trắng trong khách sạn, ngọt ngào đăng lên mạng xã hội để khoe mẽ.
Nhưng bản tính của Lâm Uyển vẫn không thay đổi, tiếp tục thân mật với những gã đàn ông khác.
Vương Đông đã nhiều lần khuyên ngăn, nhưng cô ta chẳng hề để tâm, tất cả đều được lấp liếm bằng lý do “bạn bè thân thiết.”
Cuối cùng, Lâm Uyển rơi vào tình cảnh bị người ta chuốc th.u.ốc ngay tại quán bar.
Mấy gã đàn ông và một người phụ nữ, khỏi phải nói cũng biết có bao nhiêu đặc sắc.
Vương Đông và Lâm Uyển cãi nhau ầm ĩ, đập bát đập chén ở nhà, thậm chí còn lao vào đ.á.nh nhau.
Vương Đông suýt chút nữa đã đánh Lâm Uyển đến nửa sống nửa c.h.ế.t, khiến hàng xóm phải báo cảnh sát.
Cuối cùng, cả hai bị chủ nhà đuổi ra ngoài.
Trước khi đi, Lâm Uyển còn cuỗm sạch số tiền của Vương Đông.
Có thể nói, Vương Đông mất cả người lẫn của, nghe tin đồn là bây giờ anh ta không còn bình thường về mặt tinh thần nữa.
Nhưng tất cả chuyện đó chẳng còn liên quan gì đến tôi, tôi sắp kết hôn với Lý Trình rồi.
Những người bạn bè, anh em trước đây đều đến tham dự.
Nhiếp ảnh gia cầm máy ảnh, hướng dẫn mọi người: “Tất cả mọi người, cười tươi lên nào!'”
Hết.
You cannot copy content of this page
Bình luận