Chiêu Nô

Chương 33:

Chương trước

Chương sau

Đồ Tháp tức giận, đang bận tay g/i/ế/t người để hả giận.

 

Ba Ba Nhĩ nghe xong, gật đầu vẻ miễn cưỡng, rồi gãi đầu, để lộ mái đầu trọc chỉ còn một chỏm tóc tết lại, ánh mắt đầy suy tư nhìn về phía Lý Doanh.

 

“Hung Nô đã ưu đãi các ngươi đến thế, sao bảy trăm chín mươi chín người kia lại cứng đầu cứng cổ như vậy?”

 

Câu nói đó là hướng về phía Lý Doanh.

 

“Con người cần phải sống vì hiện tại, nên thuận theo thời thế. Ta cũng nhờ nghe nữ lang chỉ bảo mà như kẻ trong mây thấy được ánh sáng.”

 

Ba Ba Nhĩ cười hài lòng, vỗ vai Lý Doanh, khuyên hắn ta hãy theo Hung Nô mà làm việc, ăn thịt uống r.ư.ợ.u thoải mái.

 

Lý Doanh gật đầu vâng dạ.

 

Lúc ấy đã gần đến giờ Thân, Ba Ba Nhĩ còn định tiếp tục nói chuyện với Lý Doanh. 

 

Nhưng ta thực sự không có thời gian để nghe gã lảm nhảm, bèn ngắt lời: “Thiền Vu lát nữa phải cùng với các tướng lĩnh nghị sự, chi bằng để hắn ra mắt Thiền Vu trước, tránh làm lỡ việc trọng đại.” 

 

“Nếu thấy vị lang quân này có duyên, ngày tháng còn dài.”

 

Ba Ba Nhĩ nghe vậy, chớp mắt mấy lần, cảm thấy có lý, không làm khó nữa.

 

Vào trong trướng, ta trao nỏ của Lưu Nguyên cho Lý Doanh, sau đó gọi Ba Ba Nhĩ vào.

 

“Ba Ba Nhĩ, Thiền Vu gọi ngươi.”

 

Chốc lát sau, Ba Ba Nhĩ vén màn bước vào, chỉ thấy bóng lưng cứng đờ của Lưu Nguyên đang nằm nghiêng trên giường. 

 

Còn chưa kịp cất tiếng, gã đã bị Lý Doanh b.ắ.n một mũi tên xuy.ê.n qua yết hầu, rồi thêm một mũi xuy.ê.n trán.

 

Chúng ta kéo th/i th/ể của Ba Ba Nhĩ sang một bên, lặng lẽ chờ đợi con mồi kế tiếp, rồi lại làm y hệt như vậy.

 

Trong trướng của Lưu Nguyên có rất nhiều tên nỏ, đủ để chúng ta bắn hạ toàn bộ các tướng lĩnh Hung Nô.

 

Người đầu tiên đến là Lưu Mãnh, trẻ tuổi và gan dạ nhất. 

 

Tiếp theo là Thả Đê Hồ, kẻ đã dày công học binh pháp Hán và có không ít thành tựu. 

 

Sau đó là Trục Địch Lạc Thi, vị tướng dày dặn kinh nghiệm giao chiến với Đại Tấn. 

 

Cuối cùng là Đồ Cách Nhĩ, kẻ nham hiểm xảo trá, không biết đến hai chữ “võ đức”.

 

Lưu Nguyên và những vị tướng quan trọng nhất dưới trướng đều đã bị loại bỏ. 

 

Không có họ, các bộ tộc Hung Nô vì tranh đoạt ngôi vị Thiền Vu sẽ lại rơi vào cảnh phân tán, không còn sức chống đỡ. 

 

Chưa kể, sáu bộ tộc cũng sẽ lợi dụng cơ hội này để nổi dậy.

 

Ta bước lên giường, rút những mũi tên lớn nhỏ đang chống đỡ th/i th/ể của Lưu Nguyên.

 

“Thật đáng tiếc, đến c/h/ế/t ngươi cũng không kịp căm hận ta.”

 

Nói rồi, tay vung đao, ch.ặ.t phăng đ.ầ.u của hắn.

 

Cùng lúc đó, Lý Doanh cũng đã ch.ặ.t xong đầu của bốn tướng lĩnh.

 

Ta lấy ra những mũi tên Minh Địch từ trong trướng của Lưu Nguyên, bảo Lý Doanh bắn ba mũi lên trời.

 

Mũi tên Minh Địch xuy.ê.n qua màn trướng, lao vút lên bầu trời, tựa như phá tan xiềng xích đã trói buộc từ lâu. 

 

Ba tiếng rít sắc bén vang vọng khắp bốn phương, khiến đám binh sĩ Hung Nô ngơ ngác nhìn về phía đại trướng của Thiền Vu, rồi ùn ùn kéo đến.

 

Những tù binh đang ẩn mình trong trại Hung Nô nhân cơ hội hỗn loạn đã g/i/ế/t không ít binh sĩ Hung Nô. 

 

Đám tù binh còn lại chia thành hai nhóm: một nhóm đi cứu những nữ nhân bị bắt, nhóm còn lại lao về phía trướng của Thiền Vu, đánh địch trở tay không kịp.

 

Trong khi đó, Vương Khác và Vương Sùng, dẫn theo tám ngàn tinh binh Đại Tấn, nghe được ba tiếng tên như đã giao ước, khí thế như chẻ tre xông thẳng vào doanh trại Hung Nô.

 

Khi hai quân giao chiến ác liệt, trời lại đúng lúc xảy ra hiện tượng thiên cẩu thực nhật, thế gian dần chìm trong bóng tối. 

 

Dù là binh sĩ Đại Tấn hay binh sĩ Hung Nô, động tác trên tay không dám có chút chần chừ hay lơ là.

 

Trong thời khắc tối tăm nhất, mọi người đánh g/i/ế/t hỗn loạn, x.á.c chất thành núi, m/á/u chảy thành sông, tựa như địa ngục trần gian.

 

Hết Chương 33:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page