Tiểu Thư Đâm Đầu Vào Tường Nam

Chương 21:

Chương trước

Chương sau

“Chỉ cần Lam đại nhân đồng ý thả cả nhà ta, ta sẵn sàng lấy danh nghĩa kinh thành đệ nhất thục nữ, tự mình đến cửa cầu xin Lam đại nhân thu nhận ta.”

 

Ta sửng sốt: “Ngươi là người đã thành thân, làm sao hắn có thể nhận ngươi?”

 

“Nếu ngươi muốn biết.” Nàng ta bình thản nói: “Ta và Chu Kim An đã hòa ly, đương nhiên có thể tái giá.”

 

Ta bị tin tức này làm chấn động một hồi lâu, cuối cùng tốt bụng khuyên nhủ: “Ngươi về đi, Lam Ngạn chỉ thích ta, sẽ không cần ngươi.”

 

Nguyễn Tố Tâm lạnh lùng liếc nhìn ta một cái, không nói thêm gì, dường như không còn muốn giao tiếp với ta nữa.

 

Đến tối, khi Lam Ngạn trở về, ta kể lại chuyện này cho hắn nghe.

 

Hắn lơ đễnh lắng nghe, tay lại không ngừng, từng lớp từng lớp cởi bỏ y phục của ta. 

 

“Muốn quỳ thì cứ để nàng quỳ.”

 

Khi cúi xuống gần ta, hắn lại nói: “Nàng nói rất hay.”

 

“Câu nào nói rất hay?” 

 

Ta đẩy cái đầu đang dần hạ thấp xuống.

 

“Câu ‘Lam Ngạn chỉ thích ta’.”

 

Ta ngẩn người, ngay sau đó, chỉ kịp thốt lên một tiếng: “Ưm…”

 

Ba ngày sau, Nguyễn Tố Tâm ngất xỉu ngoài cửa phủ vì quỳ quá lâu.

 

Khi ra ngoài xem, nàng ta vừa mới được cứu tỉnh.

 

Ánh mắt nhìn ta, thần sắc xám xịt, đầy vẻ tuyệt vọng. 

“Trang Nam Tường, ta xin lỗi, ta sám hối với ngươi. Ta không nên cố ý hại ngươi. Cầu xin ngươi, giúp ta, cứu lấy gia đình ta!”

 

Ta đành quay về, lại kể chuyện này cho Lam Ngạn.

 

Hắn cười lạnh một tiếng: “Tự làm tự chịu.” 

 

“Nàng ta chê Chu Kim An bị bãi chức nên ly hôn, nhưng lại không biết rằng giờ đây, y không chỉ được phục chức, mà còn được giao trọng trách xử lý những vụ án xét xử sai lệch gần đây.”

 

Ta “à” một tiếng: “Ý chàng là, nàng thực ra không nên đến cầu xin chàng, mà nên đi tìm Chu Kim An?”

 

Lam Ngạn đột nhiên nhíu mày, giữ chặt tay ta, ép lên đầu giường, thân hình đè xuống.

 

“Phu nhân, ta không thích nghe nàng nói ra ba chữ ‘Chu Kim An.’

 

“Tối nay, vi phu phải nghiêm túc trừng phạt nàng mới được.” 

 

19.

 

Chu Kim An sau khi được phục chức đã thi hành pháp luật một cách quyết đoán và mạnh mẽ, xử lý gọn gàng vài vụ án lớn, danh tiếng lập tức vang xa.

 

Gia đình của Nguyễn Thái phó, trừ ông ta, đều được thả.

 

Nghe nói, Nguyễn Tố Tâm nhiều lần đến Chu phủ cầu kiến, nhưng Chu Kim An chưa từng gặp nàng ta.

 

Một ngày nọ, Lam Ngạn nói với ta rằng giờ có thể thoải mái hoạt động trong kinh thành.

 

Ta vui mừng khôn xiết, chẳng hỏi lý do, liên tục dẫn tiểu cô nương đi dạo khắp các cửa hiệu mà trước đây ta thậm chí không dám bước chân vào.

 

Hôm đó, ta đứng trên phố, chờ tiểu cô nương mua kẹo hồ lô, bỗng bị ai đó đẩy mạnh vào một góc phố.

 

Ngẩng lên, bắt gặp đôi mắt đỏ ngầu của Chu Kim An đang nhìn chằm chằm vào mình, ta kinh hãi kêu lên: “Biểu ca, ngươi làm gì vậy?”

 

Y chống hai tay lên tường, giam ta trong vòng tay của mình, ánh mắt đầy cảm xúc hỗn loạn.

 

Cắn răng, từng chữ như nặn ra từ sâu trong lòng: “Nam Tường, ta muốn tự tiến cử mình làm tướng công của muội.”

 

Ta mở to mắt, sửng sốt hỏi lại: “Tiến cử cái gì cơ?”

 

Y nhìn ta một lúc, nhắm chặt mắt lại, giọng nói khàn khàn: “Ta tự biết rằng mình thích muội, nhưng vì giữ lễ nghĩa mà xem việc muội dâng mình cho ta như hồng thủy mãnh thú.” 

 

“Ta tự cho mình là quân tử, là Lưu Hạ Huệ, nhưng chẳng ai biết rằng, khi ta lạnh lùng với muội, thì đêm đêm ta lại mơ thấy muội, mơ thấy được ôm lấy ngươi…

 

“Con thú trong lòng ta càng gào thét, ta càng chỉ dám xa lánh muội, thậm chí nói ra những lời trái lòng.”

 

“Nhưng, Nam Tường, ta hối hận rồi.” 

 

“Ta đọc bao nhiêu sách, lại chưa từng một lần dám thẳng thắn đối diện với trái tim mình.” 

 

“Hóa ra, ta chưa từng thích Nguyễn Tố Tâm, chỉ nghĩ rằng nàng là người vợ hoàn hảo nhất, lầm tưởng đó là yêu thích. Khi nàng đề nghị ly hôn, ta thật sự thấy nhẹ nhõm.” 

 

Hết Chương 21:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page