Con Nuôi Của Nhà Họ Bùi

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Tôi cố gắng tự an ủi bản thân như vậy.

 

Nhưng không hiểu sao, nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi.

 

Tôi viện cớ ra ngoài hít thở, chạy ra ban công, ngẩng đầu nhìn trời, để gió cuốn theo nước mắt.

 

“Sao lại trốn ra đây khóc một mình vậy?”

 

Không biết từ lúc nào, Bùi Khiêm đã trở về.

 

Anh ấy mười tám tuổi đã vào làm việc ở Bùi Thị, bắt đầu từ cấp cơ bản, giờ đã trở thành tổng giám đốc của tập đoàn.

 

Chị đảm nhận vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, giờ định rút lui phía sau hậu trường, để chuẩn bị kết hôn và sinh con.

 

Thấy anh ấy, tôi giận đến mức túm lấy cổ áo anh, chất vấn:

 

“Tại sao anh không nói trước với tôi chuyện chị sắp đính hôn?”

 

18

Bùi Khiêm có chút buồn cười, khoanh tay nhìn tôi.

 

“Thông báo cho cô làm gì?”

 

“Chị tôi thích ai, hẹn hò với ai, đính hôn với ai, chúng ta quyết định được chắc?”

 

Tôi nghẹn lời.

 

Chị tôi là một nữ cường nhân, luôn nói một là một, có chính kiến riêng.

 

Những gì chị đã quyết định thì tám con ngựa cũng không kéo lại được.

 

Tôi có chút chột dạ, giọng nhỏ dần đi.

 

“Dù nói thế nào, cũng phải điều tra rõ chứ, nhân phẩm của anh ta thế nào, từng có chuyện tình cảm gì chưa, có nợ nần gì không, có khủng hoảng kinh tế gì không…”

 

Bùi Khiêm tỏ ra bất lực:

 

“Cô đang thẩm vấn phạm nhân đấy à?”

 

“Đó là anh rể tương lai của chúng ta, tôi tin vào mắt nhìn của chị tôi!”

 

Tôi tức giận nói:

 

“Anh tin thì tin, nhưng tôi không tin! Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thấy anh ta không phải người tốt.”

 

“Đợi tôi có được bằng chứng, xem anh còn gì để nói.”

 

Tôi thuê một thám tử tư, mỗi ngày cùng tôi rình rập theo dõi.

 

Chị bảo tôi đến công ty làm việc, tôi cũng không đi.

 

Trời không phụ lòng người, cuối cùng tôi cũng bắt được nhược điểm của anh ta.

 

Tuy Thẩm Dược không có lịch sử kết hôn, cũng không có bạn gái yêu đương cùng lúc, nhưng anh lại thích SM, còn nằm trong hội nhóm bi*ến th*ái!!!

 

Thật sự là mặt người dạ thú, tệ đến khó tưởng! Tôi không dám nghĩ anh còn bẩn thỉu đến mức nào.

 

Nghĩ đến việc một gã đàn ông ghê tởm như vậy sắp đính hôn, thậm chí kết hôn với người chị tôi yêu quý nhất, tôi thật sự muốn sụp đổ.

 

Không được, tôi không thể để chuyện này xảy ra.

 

Tôi đã bỏ ra một khoản tiền lớn, tốn công tốn sức đến mức như dời non lấp biển, cuối cùng cũng nắm được bằng chứng Thẩm Dược phản bội.

 

Ngày tổ chức lễ đính hôn, tôi lẻn vào phòng thay đồ của Thẩm Dược.

 

Thẩm Dược đang cầm điện thoại khoe khoang với ai đó.

 

“Lần này chắc chắn rồi!”

 

“Yên tâm, cô ấy yêu tôi đến ch*ết đi sống lại.”

 

“Tối nay chụp ảnh gửi cho cậu xem…”

 

Thấy tôi đột nhiên bước vào, biểu cảm trên mặt Thẩm Dược như gặp ma.

 

“Ân Nhiên? Sao em vào đây được?”

 

“Có phải chị em bên kia có việc gì gọi anh không?”

 

“Anh qua ngay đây!”

 

Tôi cười khẩy:

 

“Thẩm Tổng, vẫn còn đang mơ giấc mơ hóa phượng hoàng sao?”

 

“Với một gã đàn ông ghê tởm như anh, làm gì xứng với chị tôi!”

 

Vừa nói, tôi vừa giơ điện thoại ra cho anh xem những bức ảnh và video mình có trong tay.

 

“Lễ đính hôn này, anh tự hủy hay để tôi giúp anh?”

 

“Tôi khuyên anh nên ngoan ngoãn cuốn gói mà đi, nếu không, tôi không ngại để video này xuất hiện trên màn hình lớn tối nay.”

 

“Tối nay, toàn bộ khách mời đều là những nhân vật máu mặt ở Bắc Kinh, anh không muốn thấy ngày mai trang nhất báo chí đăng tin “Tổng giám đốc Tập đoàn Thẩm Thị là bi*ến th*ái” đâu nhỉ?”

 

“Con… con nhãi ranh này, cô đang nói bậy bạ gì đó!”

 

Sắc mặt Thẩm Dược lập tức đen lại, méo mó và dữ tợn.

 

“Tôi là anh rể tương lai của cô! Cô không sợ chị cô biết chuyện này sẽ đau lòng sao?”

 

Tôi cười nhạt:

 

“Tôi mà không nói cho chị tôi, chị ấy mới đau lòng đấy!”

 

“Sao? Có cuốn gói không?”

 

 “Lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi, anh còn mười phút để suy nghĩ đấy!”

 

Tôi nghĩ, nếu Thẩm Dược còn chút tự biết mình biết ta, anh sẽ lập tức cút ngay.

 

Không ngờ anh lại vô liêm sỉ đến vậy, không chỉ định cướp điện thoại của tôi mà còn muốn xâm phạm tôi.

 

“Phụ nữ như cô, tôi còn lạ gì?”

 

“Chỉ cần cô trở thành người của tôi, thì chúng ta sẽ cùng chung một thuyền, xem lúc đó cô còn dám vạch trần tôi nữa không!”

 

“Nếu chị cô biết chuyện, tôi sẽ nói là cô quyến rũ tôi, xem chị cô tin ai hơn!”

 

Đồ khốn, Thẩm Dược, anh đúng là quá ghê tởm, tôi không thể chịu được.

 

Ngay lập tức, tôi co đầu gối, mạnh mẽ vào hạ bộ của anh ta.

 

Thẩm Dược bị tôi đá ngã lăn ra đất.

 

Tôi không ngần ngại dùng đôi giày cao gót bảy phân của mình giẫm mạnh lên mu bàn tay anh ta.

 

Vừa giẫm, tôi vừa hét toáng lên, nước mắt lưng tròng:

 

“Cứu với! Có ai không!”

 

“Anh rể! Đừng! Đừng làm nhục tôi!~~~”

 

Thẩm Dược vừa đau, vừa sợ, vừa cuống quýt.

 

“Con ranh, cô đang nghĩ gì vậy? Đừng có la lên bậy bạ!”

 

Tôi cứ hét, càng hét to hơn:

 

“Cứu tôi với! Tôi không sống nổi nữa rồi!”

 

Bùi Khiêm nghe thấy tiếng tôi, anh xông vào như một quả đạn pháo.

 

“Rầm!” một tiếng, suýt nữa đẩy bay cả cánh cửa.

 

Nhìn thấy quần áo tôi xộc xệch, trên mặt và cổ đầy dấu vết, ánh mắt anh lập tức tối sầm lại, nhìn Thẩm Dược như đang nhìn một cái xác.

 

“Thẩm Dược! Anh muốn ch*ết sao?!”

 

19

 

Thẩm Dược trước bị tôi giẫm một trận, sau lại ăn thêm một trận đòn từ Bùi Khiêm.

 

Cuối cùng, anh ta quỳ rạp dưới đất, dập đầu cầu xin tha thứ.

 

Chị tôi ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế bọc nhung, trước mặt là Thẩm Dược đang quỳ gối.

 

Chị lướt xem những tin nhắn trong điện thoại của tôi, bộ lễ phục bạc nạm pha lê khiến chị trông như một nữ thần cao quý.

 

Nhưng sắc mặt chị càng lúc càng lạnh lùng.

 

“A Tương, em đừng tin lời nói một chiều của con nhãi này! Những bức ảnh và video này đều là giả, là chỉnh sửa hết đấy!”

 

“Bây giờ công nghệ AI phát triển lắm, cái gì cũng làm giả được!”

 

“Là nó thích anh, muốn quyến rũ anh, nhưng anh không đồng ý, nên nó mới dùng cách này để hãm hại anh!”

 

Thấy chị tôi vẫn không lay động, anh ta bất chấp sĩ diện, bò tới chân chị:

 

“A Tương! Em tin anh đi, anh luôn giữ mình, không thể làm ra những chuyện như vậy!”

 

Một lúc sau, chị mới ngẩng đầu lên, thẳng chân đá anh ta một cú đau điếng:

 

“Thẩm Dược, có phải tôi cho anh mặt mũi quá rồi không?”

 

“Anh nghĩ rằng em gái tôi, người mà tôi nuôi lớn từng ngày, sẽ vì loại cặn bã như anh mà phản bội chị mình sao?”

 

“À, quên chưa nói, trong phòng thay đồ này có lắp camera giám sát.”

 

“Những gì anh làm với em gái tôi, những lời anh nói, tôi đều đã biết cả rồi.”

 

Nghe đến đây, tôi lập tức cảm thấy đầu óc trống rỗng, da đầu tê dại vì xấu hổ.

 

Chị tôi đã xem camera, chẳng phải chuyện tôi là kiểu “bề ngoài trong sáng, bên trong đầy mưu mô” đã bị lộ hết rồi sao?

 

Mặt tôi đỏ bừng lên vì ngượng:

 

“Chị, em xin lỗi, em không cố ý giấu chị đâu, em chỉ là…”

 

Chị nhìn tôi một cái, ánh mắt tràn đầy yêu thương:

 

“Không cần giải thích, chị hiểu mà. Em làm vậy là vì muốn tốt cho chị.”

 

Sau đó, chị lại tát thêm mấy cái vào mặt Thẩm Dược.

 

“Suýt chút nữa thì tôi đã bị con thú này lừa rồi!”

 

“Loại như anh mà cũng mơ bước vào cửa nhà họ Bùi chúng tôi? Nằm mơ đi!”

 

“Cút! Nếu không, tôi sẽ công khai hết chuyện xấu của anh, xem anh còn mặt mũi nào mà lăn lộn ở Bắc Kinh này nữa!”

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page