Chương 2:
18/09/2024
Chương 1:
18/09/2024
Chương 5:
18/09/2024
Chương 4:
18/09/2024
Chương 3:
18/09/2024
Chương 6:
19/09/2024
Chương 7:
19/09/2024
Chương 8:
19/09/2024
Chương 9:
19/09/2024
Chương 10:
19/09/2024
Chương 11:
20/09/2024
Chương 12:
20/09/2024
Chương 13:
20/09/2024
Chương 14:
20/09/2024
Chương 15:
20/09/2024
Chương 20:
21/09/2024
Chương 19:
21/09/2024
Chương 18:
21/09/2024
Chương 16:
21/09/2024
Chương 17:
21/09/2024
Chương 21:
24/09/2024
Chương 22:
24/09/2024
Chương 23:
24/09/2024
Chương 24:
24/09/2024
Chương 25:
24/09/2024
Chương 26:
26/09/2024
Chương 27:
26/09/2024
Chương 30:
26/09/2024
Chương 29:
26/09/2024
Chương 28:
26/09/2024
Chương 31:
28/09/2024
Chương 32:
28/09/2024
Chương 33:
28/09/2024
Chương 34:
28/09/2024
Chương 35:
28/09/2024
Kiều Hoài Dao tìm một chỗ trống trên bàn trang điểm, lấy bánh ngọt ra, trong môi trường quá nóng, kem dễ bị chảy, không thể để bánh mãi trong túi.
Bây giờ còn sớm, cậu cũng không biết khi nào Bách Cẩm Ngôn mới quay xong.
Không có gì làm, Kiều Hoài Dao bèn lấy điện thoại ra, mở livestream, nghĩ bụng nói chuyện phiếm với khán giả trong livestream cho đỡ buồn.
Bình luận: “A a a! Vợ ơi nhìn em! Vợ ơi, hôn một cái!”
“Bách Cẩm Ngôn thật quá đáng, sao có thể để vợ mình một mình ở phòng nghỉ thế này, nếu là tôi, tôi chắc chắn không rời vợ nửa bước.”
“Vợ mở livestream rồi, cậu ấy thấy tin nhắn của tôi, cậu ấy thích tôi (mặt nghiêm túc)”
…
Dù đã xem nhiều lần nhưng Kiều Hoài Dao vẫn không quen nổi những lời gọi như vậy trong bình luận, cậu khẽ ho một tiếng: “Gọi tên tôi đi.”
Bình luận toàn là lời từ chối.
“Không đời nào, hôm nay dù có chết ở đây, tôi cũng phải hét lên lần cuối: Vợ ơi!!!”
“Vợ ơi vợ ơi vợ ơi…”
“Nhân tiện hỏi vợ năm nay bao nhiêu tuổi rồi, gọi Bách Cẩm Ngôn là anh, cảm giác rất trẻ, đã trưởng thành chưa vậy?”
Khán giả trong livestream rất nghịch ngợm.
Kiều Hoài Dao chống tay lên cằm, ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn: “Tôi năm nay mười chín tuổi.”
Bình luận: “Mới mười chín?! Trời! Thích hơn nữa rồi.”
“Vợ ơi, đừng cố vùng vẫy nữa, đóng cửa sổ lại đi, tôi sẽ không đi theo lối thường đâu (mặt gian)”
“Vợ đừng để ý đến họ, họ chỉ giả vờ thôi, chỉ có tôi là thật lòng (liếm màn hình)”
—
Bình luận tràn ngập, các câu chữ và biểu tượng cảm xúc liên tục hiện lên.
Khiến người ta không biết phải nhìn vào đâu.
Kiều Hoài Dao chưa bao giờ thấy cảnh này, một lúc cũng không biết nên nói gì.
Đang do dự xem có nên tắt livestream hay không, thì bình luận đột ngột thay đổi.
“Chạy đi! Chạy mau! Kẻ địch đang tiến đến, các chị em mau rút lui!”
“Cái gì cái gì? Tôi hơi không hiểu gì cả?”
“Đừng hỏi nhiều, thoát ra bảo vệ tài khoản trước đi! Chạy mau!”
(Má ơi…. Tôi đọc đến đấy cười ch*ết đi được hahahahahaah)
…
Chạy? Chạy cái gì?
Kiều Hoài Dao hoàn toàn mơ hồ, hơn nữa, trông có vẻ không phải họ đang nói với cậu, mà giống như thông báo cho khán giả trong livestream.
Cậu còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì một bàn tay từ phía sau vươn tới, úp điện thoại của cậu xuống bàn.
“Anh à?” Kiều Hoài Dao ngẩng đầu nhìn anh: “Sao anh về nhanh vậy?”
Bách Cẩm Ngôn vỗ nhẹ lên vai cậu: “Bên trong đang quay lại cảnh, anh về trước để đợi.”
Kiều Hoài Dao không hiểu quy trình quay quảng cáo là gì, nhưng nếu đang quay lại cảnh thì Bách Cẩm Ngôn ở đâu đợi cũng là đợi, với vị thế của Bách Cẩm Ngôn, đạo diễn chắc chắn sẽ cho anh về nghỉ ngơi trước.
“Vừa hay.” Kiều Hoài Dao gõ nhẹ lên hộp bánh bên cạnh: “Đến ăn chút trà chiều đi.”
Bách Cẩm Ngôn không thích đồ ngọt, khi chọn bánh, cậu đã chọn những loại bánh quy nửa ngọt nửa mặn hoặc bánh ngọt nhẹ cùng với nước soda chanh.
Món ngọt duy nhất có lẽ là bánh kem, nhưng vị chua nhẹ của trái cây trên bánh đã cân bằng vị ngọt, tạo nên hương vị chua ngọt hài hòa.
“Được.” Bách Cẩm Ngôn khẽ vuốt mép điện thoại trong tay, không để lộ cảm xúc, nói: “Pha cho anh một tách trà, ly và trà đều ở trong tủ phòng trong.”
Đồ uống mà Kiều Hoài Dao mua là cà phê, tiệm bánh ngọt không bán trà, nghe vậy, cậu liền đứng dậy nói: “Anh ăn trước đi, em sẽ quay lại ngay.”
“Không cần vội, cẩn thận kẻo bỏng.”
Tay của Bách Cẩm Ngôn vẫn đặt trên vai cậu, theo đà anh giơ cổ tay lên, định xoa đầu cậu như thường lệ.
Nhưng khi ngón tay vừa chạm vào cằm của Kiều Hoài Dao, trong khoảnh khắc đó, ngón tay của Bách Cẩm Ngôn khẽ co lại.
Hành động này quá nhẹ nhàng, Kiều Hoài Dao không nhận ra sự khác thường của Bách Cẩm Ngôn, cậu quay người vào trong phòng để pha trà.
Ánh mắt Bách Cẩm Ngôn thoáng lướt qua nhiếp ảnh gia bên cạnh, anh thu lại biểu cảm trên mặt, lạnh lùng kéo ghế ra ngồi xuống, lật điện thoại lại như bình thường.
Bình luận: “Kiều Kiều! Vợ đừng đi! Hu hu hu — pha trà cũng mang theo điện thoại chứ, mình có thể cung cấp mẹo pha trà cho cậu mà.”
“Khóc chết mất, vừa nãy khi xem livestream của Bách Cẩm Ngôn đã thấy lạ rồi, sao điện thoại của anh ấy cứ sáng mãi, cho đến khi nhiếp ảnh gia vô tình quay vào màn hình điện thoại, mình mới biết là anh ấy luôn mở livestream của vợ đấy!”
“OK, nếu nói vậy thì mình hiểu rồi, hẳn là mọi người vừa gọi ‘vợ ơi’ cũng không qua được mắt của Bách Cẩm Ngôn.”
You cannot copy content of this page
Bình luận