Chương 2:
18/09/2024
Chương 1:
18/09/2024
Chương 5:
18/09/2024
Chương 4:
18/09/2024
Chương 3:
18/09/2024
Chương 6:
19/09/2024
Chương 7:
19/09/2024
Chương 8:
19/09/2024
Chương 9:
19/09/2024
Chương 10:
19/09/2024
Chương 11:
20/09/2024
Chương 12:
20/09/2024
Chương 13:
20/09/2024
Chương 14:
20/09/2024
Chương 15:
20/09/2024
Chương 20:
21/09/2024
Chương 19:
21/09/2024
Chương 18:
21/09/2024
Chương 16:
21/09/2024
Chương 17:
21/09/2024
Chương 21:
24/09/2024
Chương 22:
24/09/2024
Chương 23:
24/09/2024
Chương 24:
24/09/2024
Chương 25:
24/09/2024
Chương 26:
26/09/2024
Chương 27:
26/09/2024
Chương 30:
26/09/2024
Chương 29:
26/09/2024
Chương 28:
26/09/2024
Chương 31:
28/09/2024
Chương 32:
28/09/2024
Chương 33:
28/09/2024
Chương 34:
28/09/2024
Chương 35:
28/09/2024
Kiều Hoài Dao gật đầu: “Được.”
MC hỏi: “Theo bạn, Bách Cẩm Ngôn là người như thế nào?”
“Ừm…” Câu hỏi đầu tiên khiến Kiều Hoài Dao hơi do dự, cậu chưa bao giờ miêu tả cụ thể về Bách Cẩm Ngôn như vậy.
Suy nghĩ một lúc, cậu nhẹ nhàng nói: “Anh ấy là người có tính khí tốt nhất mà tôi từng gặp.”
MC lập tức mở to mắt, cậu nói gì vậy???
Nhiếp ảnh gia bên cạnh đang cầm thiết bị cũng giật mình, tay hơi rung, nghĩ đến giá trị của cái máy, liền vội vàng giữ chặt thiết bị lại.
Bách Cẩm Ngôn tính khí tốt?
Câu đùa này quá lạ lùng rồi!
Kiều Hoài Dao không để ý đến phản ứng của họ, cậu vẫn chìm đắm trong suy nghĩ của mình: “Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy nổi giận.”
Ngay cả khi trước đây anh xa cách cậu, anh cũng không nổi cáu.
MC: “…”
Đúng thật, không thấy nổi giận là chính xác.
Nhìn anh ấy một cái là bạn đã run sợ trong lòng rồi, ai dám làm anh ấy nổi giận chứ.
Câu trả lời này thực sự ngoài dự đoán.
MC lại hỏi: “Bạn nghĩ Bách Cẩm Ngôn có khuyết điểm gì không?”
Kiều Hoài Dao lắc đầu, ngắn gọn đáp: “Không có.”
MC nghẹn lời, á cái này?!
Cô ta nên hỏi tiếp thế nào đây!
Khi quay các phần phỏng vấn khác, người nhà của các khách mời ít nhiều cũng sẽ nói ra một vài khuyết điểm nhỏ của họ.
Còn Kiều Hoài Dao lại trả lời dứt khoát bằng hai từ, muốn hỏi sâu thêm cũng không được.
Đạo diễn rất mong đợi vào câu hỏi này, nhưng với phần này mang về, có lẽ đạo diễn sẽ thất vọng lắm.
MC suy nghĩ một lát, không xoáy sâu vào câu hỏi đó nữa, rồi hỏi: “Bên ngoài, mọi người thường cho rằng Bách Cẩm Ngôn không giỏi giao tiếp, tính cách lạnh lùng, trong ngành dường như không có người bạn thân nào, bạn nghĩ sao về điều này?”
Kiều Hoài Dao khẽ cười, giọng có chút trêu chọc: “Anh ấy có tôi là đủ rồi.”
MC sửng sốt: “Hả?!”
Kiều Hoài Dao ho nhẹ một tiếng, không biểu lộ cảm xúc gì, giải thích: “Ý tôi là… anh ấy có tôi là người bạn cũng đủ rồi.”
—
Khi Kiều Hoài Dao quay xong phần phỏng vấn của mình thì đã hơn 9 giờ tối.
Cậu vừa bước ra liền thấy Bách Cẩm Ngôn ngồi trên ghế sofa: “Anh à, sao anh chưa đi ngủ?”
Bách Cẩm Ngôn đứng dậy nói: “Mai anh có buổi quay quảng cáo, có thể về muộn lắm.”
Giọng nói bình thường đến mức, như thể anh chờ ở phòng khách lâu như vậy chỉ để nói với Kiều Hoài Dao về kế hoạch làm việc ngày mai của mình.
“Được.” Nói xong, Kiều Hoài Dao lại ngẩn người: “Vậy còn chương trình thì sao?”
Bách Cẩm Ngôn đáp: “Không ảnh hưởng, chương trình có thể trùng với quảng cáo, chương trình phát sóng trước, chỉ quay một số cảnh quá trình, cũng coi như giúp quảng bá sản phẩm.”
Kiều Hoài Dao gật đầu: “Anh nghỉ sớm đi, chúc anh ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Ngày hôm sau.
Khi Kiều Hoài Dao thức dậy, đã là buổi trưa.
Bách Cẩm Ngôn không có ở nhà, mặc dù không biết anh rời đi từ lúc nào, nhưng chắc chắn là anh ra ngoài làm việc từ rất sớm.
Kiều Hoài Dao nằm trên giường chơi điện thoại, không vội dậy.
Dù sao thì Bách Cẩm Ngôn cũng về rất muộn, cậu dậy sớm cũng không có việc gì làm.
Cậu bị kéo vào một nhóm của trường Thanh Hoa, trong đó có cả các bạn cùng ngành cùng lớp, có tân sinh viên và cả anh chị khóa trên, mỗi ngày đều rất sôi nổi.
Có khá nhiều câu lạc bộ đã bắt đầu chiêu mộ thành viên trong nhóm, nóng lòng như thể đang giành giật nhau.
Khi đang xem qua các tài liệu trong nhóm về quy định của trường, chuông cửa vang lên.
Ngón tay Kiều Hoài Dao khựng lại, nghĩ rằng có lẽ Bách Cẩm Ngôn đã về sớm, cậu vội vàng xuống giường, chạy nhanh xuống lầu.
Mở cửa ra, định gọi “Anh à,” nhưng vừa lúc lời sắp thốt ra, cậu phát hiện người trước cửa không phải là Bách Cẩm Ngôn.
Nụ cười rạng rỡ trên mặt cậu lập tức cứng lại.
Nhìn biểu cảm thay đổi của Kiều Hoài Dao, phòng livestream lập tức náo nhiệt.
Bình luận: “Hahaha, nụ cười dần biến mất.”
“Chậc, ai đang nghĩ đến Bách Cẩm Ngôn thì tôi không nói đâu.”
“Mới xa nhau bao lâu mà đã nhớ đến như vậy rồi?! Đúng là tình cảm hai chiều.”
Nhân viên giao hàng đưa túi đồ ăn cho Kiều Hoài Dao, nói: “Chào bạn, đây là đơn hàng do một người họ Bách đặt cho bạn, xin vui lòng ký nhận.”
Kiều Hoài Dao nói cảm ơn, nhận lấy đồ ăn.
Bình luận: “???”
“Tôi vào đây để xem chương trình, không phải để ăn cẩu lương, giữa trưa các người định làm gì thế!”
“Tôi cầm dép đập bạn trai của tôi đang ngủ một cái.”
You cannot copy content of this page
Bình luận