Danh sách chương

Chương 2: Phản pháo đi

23/09/2024

Chương 1: ‘Giang Nam Có Lời Muốn Nói’

23/09/2024

Chương 29: Bọn trẻ đó cũng chỉ là những đứa trẻ

23/09/2024

Chương 28: Ngây thơ vô tội

23/09/2024

Chương 27: Cha đang bắt Dương Lỗi tìm người đấy

23/09/2024

Chương 26: Xấu thế mà còn làm bộ

23/09/2024

Chương 25: Chồng cũ Lâm Địch

23/09/2024

Chương 24: Nếu số phận để mẹ phát hiện ra, thì bức ảnh sẽ là bằng chứng

23/09/2024

Chương 23: Bởi vì không có gì quan trọng hơn mạng sống

23/09/2024

Chương 22: Trung Tâm Thể Hình Mã Hoa

23/09/2024

Chương 21: Muay Thái

23/09/2024

Chương 20: Phức tạp

23/09/2024

Chương 19: Con gái phát hiện ra bà giấu tiền riêng từ khi nào vậy?

23/09/2024

Chương 18: Ông ta cũng từng tự hỏi sao mình lại không giữ được bản thân

23/09/2024

Chương 17: Nhưng sao ông ta lại…?

23/09/2024

Chương 15: Mẹ ơi, con còn nặng hơn mẹ

23/09/2024

Chương 3: Tôi sẽ nói cho cô biết vì sao

23/09/2024

Chương 4: Hạnh phúc không?

23/09/2024

Chương 5: Ba tầng mỡ

23/09/2024

Chương 6: Trọng sinh

23/09/2024

Chương 7: Ngoan ngoãn

23/09/2024

Chương 8: Lúc này cô chỉ muốn lao vào xé xác bà ta

23/09/2024

Chương 10: Cửa hàng của bà ta à?

23/09/2024

Chương 11: Người phụ nữ chết tiệt này cứ lén nhìn cha cô

23/09/2024

Chương 12: Cố lên

23/09/2024

Chương 13: Nhặt được bức ảnh

23/09/2024

Chương 14: Thế giờ con thích ai?

23/09/2024

Chương 16: Con gái lại biết rõ mẹ nó đã làm gì cho nó

23/09/2024

Chương 9: Vòng cổ

23/09/2024

Chương 41: Ngửa bài

23/09/2024

Chương 42: Cha! Con muốn nghe câu trả lời của cha

23/09/2024

Chương 43: Ông ta trong mắt con gái đã thành ra cái gì?

23/09/2024

Chương 44: Em lỡ miệng với ai?

23/09/2024

Chương 45: Tìm Tần Tuyết Liên

23/09/2024

Chương 46: Dám quyến rũ cha tao? Dám cướp chồng mẹ tao?

23/09/2024

Chương 47: Phạm pháp?

23/09/2024

Chương 33: Vậy thì… có lẽ ông ta đã chán mình rồi?

23/09/2024

Chương 48: Mua bánh

23/09/2024

Chương 49: Đồ đê tiện bị bao người cưỡi!

23/09/2024

Chương 50: Ông ta có rất nhiều lý do để chứng minh cho cái “bệnh chung” này

23/09/2024

Chương 39: Mô hình

23/09/2024

Chương 38: Hôm nay anh đến có chuyện muốn nói với em

23/09/2024

Chương 37: Đến Đạo Ngoại

23/09/2024

Chương 36: Hôm nay đừng để lỡ nữa nhé

23/09/2024

Chương 35: Sao lúc đầu ông ta lại dính vào chuyện này cơ chứ!

23/09/2024

Chương 34: Vậy ai tập nhảy với bà ấy nhỉ?

23/09/2024

Chương 32: Có phải  bà ta không còn tác dụng gì nữa không?

23/09/2024

Chương 31: Em nhìn con bé Nam Nam kìa?

23/09/2024

Chương 30: Đi tập

23/09/2024

Chương 40: Cháu cứ làm đi, bà không sợ

23/09/2024

Chương 53: Con từng nghĩ cha là người đàn ông tốt nhất trên đời

24/09/2024

Chương 52: Cha không tin vào những gì mình vừa thấy phải không?

24/09/2024

Chương 51: Nhưng còn con gái liệu có đáng như vậy không?

24/09/2024

Chương 54: Bại lộ rồi, chuyện của lão Giang lộ ra rồi

24/09/2024

Chương 55: Tình trạng của Nam Nam

24/09/2024

Chương 56: Tôi có khóc đâu? Tôi là bị tức đấy!

24/09/2024

Chương 57: Ông? Ông dám đe dọa tôi à?!

24/09/2024

Chương 58: Lý do này sao nghe có vẻ không đáng tin?

24/09/2024

Chương 59: Vậy anh xử lý thế nào?

24/09/2024

Chương 60: Ngọc Cần, bà đã bình tĩnh lại chưa?

24/09/2024

Chương 61: Im ngay!

24/09/2024

Chương 62: Tôi không muốn nghe thêm về những chuyện bẩn thỉu của ông nữa

24/09/2024

Chương 63: Đúng là một kẻ nhu nhược!

24/09/2024

Chương 64: Các người sợ Giang Nam biết sự thật đúng không?

24/09/2024

Chương 65: Mẹ con đâu rồi?

24/09/2024

Trọng Sinh Kỷ Sự Thập Niên 90

Chương 41: Ngửa bài

Chương trước

Chương sau

Tần Tuyết Liên cảm thấy da đầu mình tê dại, lông tơ trên người dựng đứng hết cả lên.

Vì ngay giữa sân, dường như có một người đàn ông đang đứng. Người đàn ông đó mặc bộ đồ tang lễ gọn gàng, không có lông mày nhưng môi lại đỏ tươi, trên mặt còn có nụ cười nửa miệng. Ông ta giơ tay lên, đang chỉ vào bà ta.

Lúc này, Giang Nam đã cúi đầu chào bà cụ câm một cách trịnh trọng, rồi biến mất trong màn đêm.

Giang Nguyên Đạt nhận được cuộc gọi từ con gái thì rất vui.

Vừa hay tiệc tàn, lời cảm ơn đã nói gần hết, ông ta cũng đang nóng lòng về nhà khoe với vợ con, ai ngờ con gái lại gọi cho mình.

Trên đường lái xe đến công viên đã hẹn, Giang Nguyên Đạt có chút băn khoăn, nhưng niềm vui vẫn lấn át tất cả.

Vì con gái đã nói qua điện thoại: “Con có chuyện muốn nói với cha, nhưng không muốn mẹ biết.”

Chuyện gì mà phải bí mật thế? Có thể nói với cha mà không thể nói với mẹ?

À, mấy ngày trước, hai cha con cũng đã có một bí mật nho nhỏ. Ông ta đã giúp con gái đối phó với đám nhãi ranh kia. Con bé muốn tâm sự hết với ông? Hay là chuyện gì khác?

Dù là chuyện gì, cũng đã có cha đây rồi.

Khi đến nơi, Giang Nguyên Đạt ngay lập tức nhìn thấy con gái đang đứng thẳng dưới cột đèn đường, ông ta hạ cửa sổ xe và gọi:

“Nam Nam? Con đến từ lúc nào vậy? Cha bảo con chờ ở quán trà sữa kia mà. Lên xe đi, ngoài này lạnh lắm.”

“Xuống xe đi.”

“Chúng ta nói chuyện trên xe được mà, con đúng là không nghe lời.”

“Xuống xe không?”

“Được rồi, được rồi.”

Trước khi xuống xe, Giang Nguyên Đạt không quên mang theo tập hồ sơ trên ghế phụ. Vừa bước đến gần Giang Nam, ông ta đã thấy con gái nhăn mặt chê mình có mùi rượu.

Ông ta đã uống chút rượu, nên có hơi phấn khích hơn bình thường, nhưng không những không nói “cha uống là vì ai chứ”, mà còn cười cười lấy lòng, đưa tập hồ sơ ra và nói:

“Nhìn xem, là gì nào? Đức Cường này con à, cha có uống chút rượu thì có sao đâu, sao con lại nhăn mặt như vậy. Vui không? Bất ngờ không? Mai cha sẽ giúp con và Nhâm Tử Thao cùng đi học.”

Không nghe thấy câu “Cha là tuyệt nhất” mà con gái vẫn thường nói, Giang Nguyên Đạt cảm thấy hơi buồn. Con bé lớn rồi không còn như trước nữa, không còn là chiếc áo bông nhỏ ấm áp, không đáng yêu như hồi bé.

Thôi, không khen thì không khen, nhưng sao lại làm mặt nghiêm và im lặng thế kia.

“Có chuyện gì vậy? Nhà mình có chuyện gì à? Cậu ngốc nhà con lại gây chuyện rồi à?”

Giang Nam cười.

Giang Nguyên Đạt thở phào nhẹ nhõm, vậy là nhà không có chuyện gì lớn.

Nhưng trước khi ông ta kịp thở phào hoàn toàn, Giang Nam nói: “Con cũng có thứ muốn đưa cho cha.” Nói xong, cô đưa cho ông ta một xấp ảnh.

Trước khi nhận, Giang Nguyên Đạt còn nghi hoặc liếc nhìn mặt con gái. Rồi ông ta nghiêng người, cầm xấp ảnh trong tay và giơ lên dưới ánh đèn đường.

Bức ảnh đầu tiên chính là cảnh chiều nay, Tần Tuyết Liên cưỡi lên người ông ta… Ngón tay của Giang Nguyên Đạt lập tức bóp chặt bức ảnh.

Còn Giang Nam, lúc này với vẻ mặt giống hệt cha mình vừa nãy, mỉm cười tiến tới hỏi:

“Cha bất ngờ không?”

Cổ họng Giang Nguyên Đạt nghẹn lại, một lúc lâu không nói thành lời, ông ta nhìn con gái với ánh mắt không thể tin được.

Giang Nam lại đưa ra một xấp giấy tờ và đưa cho ông ta, lần này Giang Nguyên Đạt không dám nhận.

Nhưng Giang Nam tự mình nói tiếp: “Đây là hợp đồng tặng cho. Tài sản bất động sản của gia đình sẽ chuyển nhượng cho con, số tiền trong sổ tiết kiệm của cha sẽ được chuyển hết cho con để hoàn tất giao dịch. 

Còn hàng hóa của cha, con sẽ đến kho đếm số, giá bao nhiêu bán bao nhiêu, mỗi món đều là của con. Nói cách khác, cha phải chuyển toàn bộ tài sản của mình sang cho con mà không nhận lại gì. Còn điều kiện trao đổi của con, chỉ cần cha làm được những điều này, con sẽ đảm bảo không nói với mẹ.”

 

Hết Chương 41: Ngửa bài.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page