Danh sách chương

Chương 2: Phản pháo đi

23/09/2024

Chương 1: ‘Giang Nam Có Lời Muốn Nói’

23/09/2024

Chương 29: Bọn trẻ đó cũng chỉ là những đứa trẻ

23/09/2024

Chương 28: Ngây thơ vô tội

23/09/2024

Chương 27: Cha đang bắt Dương Lỗi tìm người đấy

23/09/2024

Chương 26: Xấu thế mà còn làm bộ

23/09/2024

Chương 25: Chồng cũ Lâm Địch

23/09/2024

Chương 24: Nếu số phận để mẹ phát hiện ra, thì bức ảnh sẽ là bằng chứng

23/09/2024

Chương 23: Bởi vì không có gì quan trọng hơn mạng sống

23/09/2024

Chương 22: Trung Tâm Thể Hình Mã Hoa

23/09/2024

Chương 21: Muay Thái

23/09/2024

Chương 20: Phức tạp

23/09/2024

Chương 19: Con gái phát hiện ra bà giấu tiền riêng từ khi nào vậy?

23/09/2024

Chương 18: Ông ta cũng từng tự hỏi sao mình lại không giữ được bản thân

23/09/2024

Chương 17: Nhưng sao ông ta lại…?

23/09/2024

Chương 15: Mẹ ơi, con còn nặng hơn mẹ

23/09/2024

Chương 3: Tôi sẽ nói cho cô biết vì sao

23/09/2024

Chương 4: Hạnh phúc không?

23/09/2024

Chương 5: Ba tầng mỡ

23/09/2024

Chương 6: Trọng sinh

23/09/2024

Chương 7: Ngoan ngoãn

23/09/2024

Chương 8: Lúc này cô chỉ muốn lao vào xé xác bà ta

23/09/2024

Chương 10: Cửa hàng của bà ta à?

23/09/2024

Chương 11: Người phụ nữ chết tiệt này cứ lén nhìn cha cô

23/09/2024

Chương 12: Cố lên

23/09/2024

Chương 13: Nhặt được bức ảnh

23/09/2024

Chương 14: Thế giờ con thích ai?

23/09/2024

Chương 16: Con gái lại biết rõ mẹ nó đã làm gì cho nó

23/09/2024

Chương 9: Vòng cổ

23/09/2024

Chương 41: Ngửa bài

23/09/2024

Chương 42: Cha! Con muốn nghe câu trả lời của cha

23/09/2024

Chương 43: Ông ta trong mắt con gái đã thành ra cái gì?

23/09/2024

Chương 44: Em lỡ miệng với ai?

23/09/2024

Chương 45: Tìm Tần Tuyết Liên

23/09/2024

Chương 46: Dám quyến rũ cha tao? Dám cướp chồng mẹ tao?

23/09/2024

Chương 47: Phạm pháp?

23/09/2024

Chương 33: Vậy thì… có lẽ ông ta đã chán mình rồi?

23/09/2024

Chương 48: Mua bánh

23/09/2024

Chương 49: Đồ đê tiện bị bao người cưỡi!

23/09/2024

Chương 50: Ông ta có rất nhiều lý do để chứng minh cho cái “bệnh chung” này

23/09/2024

Chương 39: Mô hình

23/09/2024

Chương 38: Hôm nay anh đến có chuyện muốn nói với em

23/09/2024

Chương 37: Đến Đạo Ngoại

23/09/2024

Chương 36: Hôm nay đừng để lỡ nữa nhé

23/09/2024

Chương 35: Sao lúc đầu ông ta lại dính vào chuyện này cơ chứ!

23/09/2024

Chương 34: Vậy ai tập nhảy với bà ấy nhỉ?

23/09/2024

Chương 32: Có phải  bà ta không còn tác dụng gì nữa không?

23/09/2024

Chương 31: Em nhìn con bé Nam Nam kìa?

23/09/2024

Chương 30: Đi tập

23/09/2024

Chương 40: Cháu cứ làm đi, bà không sợ

23/09/2024

Chương 53: Con từng nghĩ cha là người đàn ông tốt nhất trên đời

24/09/2024

Chương 52: Cha không tin vào những gì mình vừa thấy phải không?

24/09/2024

Chương 51: Nhưng còn con gái liệu có đáng như vậy không?

24/09/2024

Chương 54: Bại lộ rồi, chuyện của lão Giang lộ ra rồi

24/09/2024

Chương 55: Tình trạng của Nam Nam

24/09/2024

Chương 56: Tôi có khóc đâu? Tôi là bị tức đấy!

24/09/2024

Chương 57: Ông? Ông dám đe dọa tôi à?!

24/09/2024

Chương 58: Lý do này sao nghe có vẻ không đáng tin?

24/09/2024

Chương 59: Vậy anh xử lý thế nào?

24/09/2024

Chương 60: Ngọc Cần, bà đã bình tĩnh lại chưa?

24/09/2024

Chương 61: Im ngay!

24/09/2024

Chương 62: Tôi không muốn nghe thêm về những chuyện bẩn thỉu của ông nữa

24/09/2024

Chương 63: Đúng là một kẻ nhu nhược!

24/09/2024

Chương 64: Các người sợ Giang Nam biết sự thật đúng không?

24/09/2024

Chương 65: Mẹ con đâu rồi?

24/09/2024

Trọng Sinh Kỷ Sự Thập Niên 90

Chương 28: Ngây thơ vô tội

Chương trước

Chương sau

Tại sao ư? Vì tôi nghĩ anh là người vừa làm cha, vừa làm mẹ, chúng ta quen biết bao nhiêu năm rồi, hiểu rõ nguồn gốc nên mới phải chăm sóc nhau!”

Cha Dương nghe mà choáng váng. Trên tay còn cầm cây cán bột, người vẫn đeo tạp dề, ông ta cũng vừa mới về nhà thôi.

Nhìn đứa con trai đang co rúm lại, ông ta kéo tay Giang Nguyên Đạt, nói:

“Lão Giang, có chuyện gì vậy? Vào nhà, có gì từ từ nói, đừng nóng mà.”

Giang Nguyên Đạt vẻ mặt giận dữ gật đầu.

Đúng vậy, vào nhà mà nói, để nghe thằng nhóc đó nói rõ mọi chuyện. Nếu không phải ông tình cờ nhìn thấy cảnh đó hôm nay, ông còn không biết con gái mình bị bắt nạt đến mức nào. 

Không ngạc nhiên khi con bé cứ đòi giảm cân, sáng sớm chạy vòng vòng như một kẻ ngốc.

Sau năm phút, sau khi hiểu rõ ngọn nguồn câu chuyện, cha Dương đập tay xuống bàn trà và hét lên: “Nói đi, thằng nhóc đó là ai, tên gì?!”

Dương Lỗi bị hù dọa, nhắm mắt lại: “Cha, chú Giang, chỉ là đùa giỡn đặt biệt danh thôi. Con cũng có mà, con bị gọi là ‘mặt đầy mụn’. Thật sự không cần phải làm lớn chuyện.”

Giang Nguyên Đạt gương mặt lạnh lùng nói:

“Không hỏi nó cũng được. Vậy còn những bạn học của cháu, bọn chúng bắt nạt con gái chú như thế nào? Nói cho chú nghe. Cháu và Nam Nam học cùng trường từ tiểu học đúng không? Nghĩ gì thì nói nấy.”

Nói xong, ông thấy thằng nhóc đó im lặng, rõ ràng là khá nghĩa khí, Giang Nguyên Đạt bổ sung:

“Lỗi à, trong hồ sơ gia đình tiểu học cháu điền là có mẹ, Nam Nam biết cháu nói dối nhưng con bé không cười nhạo cháu, còn nói với chú rằng cháu đáng thương. Con bé hy vọng giáo viên đừng đến thăm nhà cháu, lỡ miệng thì các bạn khác sẽ cười nhạo cháu.”

Những lời này khiến Dương Lỗi thấy chua xót trong lòng, cúi đầu im lặng một lúc rồi nói:

“Hồi tiểu học, có bạn trêu Giang Nam béo, cậu ấy tìm đến chú, chú lại tìm giáo viên, giáo viên phê bình cả lớp, sau đó các bạn gọi cậu ấy là con béo hay mách lẻo. Mọi người ghét những ai hay mách lẻo, lâu dần thì việc bắt nạt cậu ấy trở thành thói quen…”

“Đến cấp hai, cậu ấy còn béo hơn, lại cao nữa. Còn không hiểu vì sao giáo viên chủ nhiệm lại xếp cậu ấy ngồi ở chỗ tốt nhất, ngay giữa lớp.

Có bạn ghen tị, cũng có bạn thật sự không nhìn thấy bảng từ phía sau, nên báo với giáo viên là không thấy gì, rồi cả lớp cười.

Không phải tại chúng cháu đâu, chú Giang, thực ra một số thầy cô bộ môn cũng cười mà, thầy cô cười thì bọn cháu càng cười theo…”

Cha Dương tức giận muốn đứng dậy, nhưng Giang Nguyên Đạt kéo lại: “Ừ, cháu tiếp tục đi.”

“Khi kiểm tra sức khỏe, có vài nữ sinh miệng lưỡi độc địa đã đọc to số cân nặng của Giang Nam.

Sau đó, trong lớp có bình nước lớn, các bạn thường hò reo bắt Giang Nam thay bình.

Xuống cầu thang thì gọi cậu ấy là ba ngấn mỡ mở đường.

Nhưng đến cấp ba thì chẳng có gì nữa, thật đấy. Nếu cậu ấy vô tình làm rơi sách của ai, bọn cháu cũng chỉ ‘suỵt’ một tiếng rồi bỏ qua, vì ai cũng hiểu thân hình cậu ấy như vậy, đâu phải cố ý đâu.

Còn chuyện vừa rồi, bọn cháu chỉ buột miệng gọi thôi, không có ác ý gì cả.”

Chỉ là, ‘suỵt’ một tiếng rồi bỏ qua…

Lúc này, trái tim Giang Nguyên Đạt như bị hàng ngàn chiếc kim châm vào.

Ông ta thản nhiên nhìn cha Dương đang đánh con trai mình, nhìn vào khuôn mặt “ngây thơ vô tội” của Dương Lỗi…

Con gái ông ta từng bị sốt co giật khi còn nhỏ, vợ chồng ông ta đã bế con đi rất nhiều bệnh viện.

Bác sĩ chỉ kê vài hộp thuốc và bảo rằng khi lớn lên, bệnh sẽ dần dần hết.

Những loại thuốc đó có chứa hormone, khi vợ chồng ông ta phát hiện ra, con gái họ đã béo lên như thổi bóng.

Từ đó, vợ chồng ông ta quyết định rằng không thể dựa vào thuốc, phải bồi bổ bằng thực phẩm.

Họ cũng chẳng có kiến thức gì nhiều, chỉ nghĩ rằng con ăn nhiều thì sẽ có dinh dưỡng, tăng cường hệ miễn dịch. Béo một chút thì béo, làm cha mẹ, chỉ mong con khỏe mạnh.

 

Hết Chương 28: Ngây thơ vô tội.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page