Chương 2: Phản pháo đi
23/09/2024
Chương 1: ‘Giang Nam Có Lời Muốn Nói’
23/09/2024
Chương 29: Bọn trẻ đó cũng chỉ là những đứa trẻ
23/09/2024
Chương 28: Ngây thơ vô tội
23/09/2024
Chương 27: Cha đang bắt Dương Lỗi tìm người đấy
23/09/2024
Chương 26: Xấu thế mà còn làm bộ
23/09/2024
Chương 25: Chồng cũ Lâm Địch
23/09/2024
Chương 24: Nếu số phận để mẹ phát hiện ra, thì bức ảnh sẽ là bằng chứng
23/09/2024
Chương 23: Bởi vì không có gì quan trọng hơn mạng sống
23/09/2024
Chương 22: Trung Tâm Thể Hình Mã Hoa
23/09/2024
Chương 21: Muay Thái
23/09/2024
Chương 20: Phức tạp
23/09/2024
Chương 19: Con gái phát hiện ra bà giấu tiền riêng từ khi nào vậy?
23/09/2024
Chương 18: Ông ta cũng từng tự hỏi sao mình lại không giữ được bản thân
23/09/2024
Chương 17: Nhưng sao ông ta lại…?
23/09/2024
Chương 15: Mẹ ơi, con còn nặng hơn mẹ
23/09/2024
Chương 3: Tôi sẽ nói cho cô biết vì sao
23/09/2024
Chương 4: Hạnh phúc không?
23/09/2024
Chương 5: Ba tầng mỡ
23/09/2024
Chương 6: Trọng sinh
23/09/2024
Chương 7: Ngoan ngoãn
23/09/2024
Chương 8: Lúc này cô chỉ muốn lao vào xé xác bà ta
23/09/2024
Chương 10: Cửa hàng của bà ta à?
23/09/2024
Chương 11: Người phụ nữ chết tiệt này cứ lén nhìn cha cô
23/09/2024
Chương 12: Cố lên
23/09/2024
Chương 13: Nhặt được bức ảnh
23/09/2024
Chương 14: Thế giờ con thích ai?
23/09/2024
Chương 16: Con gái lại biết rõ mẹ nó đã làm gì cho nó
23/09/2024
Chương 9: Vòng cổ
23/09/2024
Chương 41: Ngửa bài
23/09/2024
Chương 42: Cha! Con muốn nghe câu trả lời của cha
23/09/2024
Chương 43: Ông ta trong mắt con gái đã thành ra cái gì?
23/09/2024
Chương 44: Em lỡ miệng với ai?
23/09/2024
Chương 45: Tìm Tần Tuyết Liên
23/09/2024
Chương 46: Dám quyến rũ cha tao? Dám cướp chồng mẹ tao?
23/09/2024
Chương 47: Phạm pháp?
23/09/2024
Chương 33: Vậy thì… có lẽ ông ta đã chán mình rồi?
23/09/2024
Chương 48: Mua bánh
23/09/2024
Chương 49: Đồ đê tiện bị bao người cưỡi!
23/09/2024
Chương 50: Ông ta có rất nhiều lý do để chứng minh cho cái “bệnh chung” này
23/09/2024
Chương 39: Mô hình
23/09/2024
Chương 38: Hôm nay anh đến có chuyện muốn nói với em
23/09/2024
Chương 37: Đến Đạo Ngoại
23/09/2024
Chương 36: Hôm nay đừng để lỡ nữa nhé
23/09/2024
Chương 35: Sao lúc đầu ông ta lại dính vào chuyện này cơ chứ!
23/09/2024
Chương 34: Vậy ai tập nhảy với bà ấy nhỉ?
23/09/2024
Chương 32: Có phải bà ta không còn tác dụng gì nữa không?
23/09/2024
Chương 31: Em nhìn con bé Nam Nam kìa?
23/09/2024
Chương 30: Đi tập
23/09/2024
Chương 40: Cháu cứ làm đi, bà không sợ
23/09/2024
Chương 53: Con từng nghĩ cha là người đàn ông tốt nhất trên đời
24/09/2024
Chương 52: Cha không tin vào những gì mình vừa thấy phải không?
24/09/2024
Chương 51: Nhưng còn con gái liệu có đáng như vậy không?
24/09/2024
Chương 54: Bại lộ rồi, chuyện của lão Giang lộ ra rồi
24/09/2024
Chương 55: Tình trạng của Nam Nam
24/09/2024
Chương 56: Tôi có khóc đâu? Tôi là bị tức đấy!
24/09/2024
Chương 57: Ông? Ông dám đe dọa tôi à?!
24/09/2024
Chương 58: Lý do này sao nghe có vẻ không đáng tin?
24/09/2024
Chương 59: Vậy anh xử lý thế nào?
24/09/2024
Chương 60: Ngọc Cần, bà đã bình tĩnh lại chưa?
24/09/2024
Chương 61: Im ngay!
24/09/2024
Chương 62: Tôi không muốn nghe thêm về những chuyện bẩn thỉu của ông nữa
24/09/2024
Chương 63: Đúng là một kẻ nhu nhược!
24/09/2024
Chương 64: Các người sợ Giang Nam biết sự thật đúng không?
24/09/2024
Chương 65: Mẹ con đâu rồi?
24/09/2024
Tần Tuyết Liên mặt cũng hơi không tự nhiên, bà ta vội đi về phía kệ giày lấy túi và đánh trống lảng: “Chị Cần, chị xem em mang gì đến cho chị này?”
“Cái gì thế?”
“Người bán ly đến cửa hàng của em để chào hàng, nói là kinh doanh không tốt, giờ nhiều người mất việc mà. Họ bán rẻ lắm, em mua cho chị bốn cái.”
“Mua làm gì chứ? Nhà chị đầy cốc chén rồi.”
“Để bày lên bàn cho đẹp, khi có khách đến uống rượu thì dùng. Chị à, giờ ai cũng dùng loại này.”
Tô Ngọc Cần lắc đầu không đồng tình, nhưng vẫn vui vẻ nhận và đặt lên bàn trà:
“Sinh nhật em mà còn mua đồ cho chị. Thực ra, cái này cũng không có nhiều tác dụng. Mỗi năm có bao nhiêu khách đến? Khi đông người thì đi nhà hàng rồi. Đặt nhiều đồ trên bàn chỉ thêm bụi, em lại phải lau chùi dọn dẹp không ngừng. Còn nữa, đựng rượu bằng gì thì cũng như nhau.”
Giang Nam nắm chặt đũa, nhìn quanh phòng khách sạch sẽ đến mức không hạt bụi, rồi ánh mắt lướt qua tấm khăn hoa che bụi trên lò sưởi, sau đó nhìn lại hộp giấy đựng ly trên bàn trà.
Cái “tiểu tam” này, có khi nào ngồi ăn với cha cũng bày cả dao nĩa, khăn trải bàn và nến không?
Hừ, chẳng lẽ đây là lý do sao?
Cô nhìn về phía cha mình, và lúc này Giang Nguyên Đạt cũng đang nhìn cô:
“Tay con bị sao thế?”
Giang Nam không trả lời.
Giang Nguyên Đạt cũng đã quen với điều đó, con gái ông ta thường không thích nói chuyện.
Từ bé, khi ai đó trêu đùa, con bé chỉ mỉm cười rồi thôi, không giống những đứa trẻ khác.
Con gái tính tình tốt. Ông ta gắp một miếng sườn cho Giang Nam: “Làm gì mà không cẩn thận thế? Bị đứt tay à?”
Tô Ngọc Cần vừa rót bia vừa trả lời thay con gái:
“Nói là định chia cho mẹ nửa quả cam, nhưng không cầm chắc dao nên bị đứt tay. Đừng nhìn tôi kiểu đó, tôi mới mua tuần trước, trong nhà có đủ quýt và cam. Ha ha, hôm nay con bé bày đặt hiếu thảo. Thôi đừng nói nó nữa. Nào, Tuyết Liên, chị chúc mừng sinh nhật em. Nam Nam, con uống nước ngọt hả? Chúc mừng sinh nhật với dì Tần nào.”
Con cần chúc mừng sinh nhật bà ta? Bà ta là cái thá gì!
Giang Nam nhìn thấy cha mình cụng ly với Tần Tuyết Liên, cô liền đứng phắt dậy: “Con đi vệ sinh.”
Cô tránh khỏi việc cụng ly, và khi trở lại ngồi xuống, vừa ăn thức ăn mẹ nấu với hương vị quen thuộc, vừa thỉnh thoảng nhìn về phía “tiểu tam”.
Cô chẳng quan tâm ba người lớn kia đang nói về chủ đề gì, với cô lúc này, bất cứ thứ gì họ nói cũng là dối trá.
Cô cảm thấy mình đang cố hết sức để kiềm chế không buông lời châm chọc, vì sợ rằng sẽ tức đến phát bệnh.
Chẳng hạn như câu “cửa hàng của tôi” của tiểu tam kia. Cửa hàng của bà ta à? Không biết xấu hổ! Cứ chờ đấy!
Giang Nam tập trung quan sát vẻ ngoài của tiểu tam.
Mẹ cô hơi tròn trịa, da trắng, cao 1m64, nặng hơn 60kg. Còn tiểu tam thì gầy, da đen, khóe mắt đầy nếp nhăn do cười nhiều, nhiều hơn mẹ cô rất nhiều.
Cặp lông mày xăm, đỉnh lông mày nhô lên thành một dáng vẻ nào đó, vẽ thành hai đường, xăm đã lâu nên giờ có chút đen pha xanh.
Đôi môi mỏng mà rất biết nói, thường có thói quen liếm môi sau khi nói. Ở tuổi này rồi mà vẫn còn để tóc dài đen thẳng, đã thế còn để mái ngố.
Giang Nam nhìn thế nào cũng thấy Tần Tuyết Liên trông giống cái gì ấy nhỉ? Nếu chấm điểm thì cũng chỉ được ba điểm, trên thang điểm một trăm.
Thực ra, kiếp trước cô đã băn khoăn rồi, sao lại ngoại tình với một người như thế này. Cha cô đâu phải không có cơ hội tiếp xúc với phụ nữ trẻ.
Phải biết rằng các nhân viên bán hàng trong cửa tiệm đều là các cô gái trẻ trung, nếu không có ngoại hình đẹp thì không thể tuyển dụng.
Có người thậm chí mới hơn hai mươi. Chưa kể đến những nữ chủ cửa hàng ở các thành phố khác đến đây mua buôn quần áo nam.
Nói xem, ‘tiểu tam’ này, lại là bạn của mẹ, bị phát hiện không chỉ làm tổn thương lớn mà còn đầy rủi ro, có phải hơi quá không?
Rốt cuộc cha cô vì cái gì chứ?!
You cannot copy content of this page
Bình luận