Danh sách chương

Tịnh Thù vừa và thêm một muỗng cơm rồi mới quay về phòng ngủ lấy hợp đồng ra cho mợ cả xem, trong lòng đã suy nghĩ về lời giải thích nếu bị phát hiện.

Ai ngờ rằng nghề nghiệp luật sư cũng mang theo căn bệnh chuyên nghiệp!

Mợ cả không kiểm tra tên công ty, mà kiểm tra thẳng mã số tín dụng của công ty, giống như số chứng minh nhân dân.

“Công ty và hợp đồng đều không có vấn đề gì.”

Mợ cả nói.

“Thế thì tốt, tôi định trước hết sẽ gom đủ 80 vạn tiền cọc.”

Cha Tịnh và Tịnh Thù đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó cả hai rơi vào khoảng lặng càng thêm ngượng ngùng.

Cậu cả Tô Ích Dương nhìn qua Trương Trung Dung đang uống rượu, Tô Mỹ Mỹ đang ăn:

“Chúng tôi còn một ít tiền nhàn rỗi, không vội trả, cho mượn 30 vạn trước.”

Mợ cả Vương Phương liếc mắt nhìn cậu, cậu sợ hãi vội vàng đổi lời:

“Cho mượn 20 vạn trước.”

“Khụ khụ.”

Vương Phương ho khan hai tiếng.

Mặt cậu cả đỏ bừng, lần này nói nhanh:

“Cho mượn 10 vạn trước, không cần trả vội, đợi vài năm sau rồi tính.”

Nói xong ông ta lay Vương Phương:

“Chuyển tiền qua MiChat cho Lan Chi đi.”

***MiChat: Mạng xã hội kèm ví điện tử uy tín thuộc quản lý của quốc gia.

“Chuyển thẳng cho Tịnh Thù đi. Anh trai, chị dâu, vài ngày nữa tiền chuyển về em sẽ trả lại cho các anh chị, số tiền này tụi em chỉ dùng để tạm ứng thôi.”

Mẹ Tịnh trong lòng không thoải mái, cứ cảm thấy chị dâu… có chút, làm như họ không trả tiền vậy.

Từ đó, mợ cả Vương Phương được Tịnh Thù xem như “có khó khăn thì có thể giúp một tay”.

Cha Tịnh lại nhìn về phía dì út.

Tô Mỹ Mỹ trong lòng chửi Trương Trung Dung một trăm lần.

Sau đó bắt đầu than vãn rằng mới mua nhà nên nghèo, học phí của con ở học viện nghệ thuật đắt đỏ, nói chung là một thời gian rồi không có tiền dư.

Mẹ Tịnh nhớ lại lúc em gái ruột mới đến Ô Thành, không có việc làm, không có đối tượng yêu đương, ở nhà mình bốn năm rưỡi, dù nghèo mình không bao giờ than thở một lời.

Sau đó mình còn giới thiệu việc làm cho nó, rồi mới quen Trương Trung Dung ở cơ quan nhà nước, cưới xong mới dọn đi.

Trương Trung Dung nhổ ra miếng cá rán mặn chết người, nhớ đến tiểu yêu tinh của mình không chỉ biết rán cá, mỗi lần còn vắt kiệt mình, thì cảm thấy hơi khô miệng, lại nhớ đến cô ấy thích xe BMW.

“Chị à, gần đây em thực sự hơi eo hẹp, cũng đang muốn mua thêm một chiếc xe, sao chị không bán chiếc BMW cho chúng em?”

Trương Trung Dung đột nhiên xen vào.

Vừa bán đi má phải, má trái lập tức bị Trương Trung Dung đánh ‘páp páp’, Tô Mỹ Mỹ than vãn thành công cốc, nhưng bà ta nghĩ rằng Trương Trung Dung đã có xe Audi, vậy chiếc BMW nhỏ này chắc là mua cho mình?

Tô Mỹ Mỹ luôn ghen tị với Tô Lan Chi có xe BMW, bây giờ, nó sẽ đổi chủ phải không nhỉ?

“Cái đó tạm thời không bán.”

Cha Tịnh không nỡ:

“Cái xe dù đã dùng ba năm, nhưng mới chỉ chạy được hơn 8000 km, vẫn là xe gần như mới. Hơn nữa mấy em cũng biết tính Lan Chi rồi đấy, đồ của cô ấy dù sử dụng bao lâu cũng vẫn như mới, được bảo dưỡng cực kỳ cẩn thận.”

“Sớm muộn gì cũng phải bán mà, bán rẻ cho người nhà thì tốt quá! Chị ơi, bán rẻ cái xe cho chúng em  đi, đời này em chưa bao giờ có xe này!”

Tô Mỹ Mỹ vui sướng như muốn bay lên.

Tịnh Thù ngẩn người, cô dự liệu dì út không cho vay tiền, nhưng không ngờ cả nhà họ lại không biết xấu hổ đến mức chiếm lợi từ người thân.

Quan trọng là Tịnh Thù không muốn vướng mắc với họ về mặt tiền bạc.

Bây giờ bán cái xe, chờ đến khi thế giới tận thế rồi dì út lại chạy đến khóc lóc.

Như vậy chẳng phải mẹ sẽ cảm thấy ân hận rồi lại đền bù cho họ một đống sao? Bán cũng không thể bán cho nhà họ được.

“Xe của mẹ cháu không bán, nếu như bán căn nhà này đi, biệt thự của nhà cháu lại xa như vậy, lỡ không có taxi thì làm sao đi làm được ạ?”

Tịnh Thù vội nói.

Mẹ Tịnh cũng hơi do dự, bà nghĩ bán rẻ cho em gái mình cũng được.

“Chị gái ruột của em ơi, ngày mai chúng em sẽ đặt cọc, bán cho chúng em thì nhận tiền luôn được mà, xe cũ bây giờ không dễ bán đâu.”

“Dì út, vậy dì cho nhà cháu mượn tiền đi?”

Tịnh Thù nói thêm một câu.

Tô Mỹ Mỹ tỏ ra xấu hổ:

“Con bé này thật biết đùa, nhà dì chỉ có chút tiền đó để dành mua xe thôi.”

Mẹ Tịnh rũ mắt xuống, lần đầu tiên sau nhiều năm mở lời với em gái, lại nhận được kết quả như vậy.

“Tôi sẽ gọi điện cho ông Tôn xem ngày mai ông ấy có thể trả tiền không.”

Cha Tịnh thực sự không muốn bán chiếc BMW, nói xong ông đứng dậy gọi điện, không lâu sau tiếng nói ngạc nhiên của ông vang lên:

“Được được, phiền ông quá, vậy thì chốt như vậy nhé, ngày mai mười hai giờ ông chuyển cho tôi.”

Chuyện tiền đặt cọc tạm thời đã được quyết định như vậy, nhà cậu cả lập tức chuyển 10 vạn, dì út muốn mua xe nhưng không mua được, cũng không cho vay tiền, mang đến cho mẹ Tịnh cú sốc kép, Tịnh Thù coi như có một niềm vui bất ngờ.

Dì út luôn đi xa hơn trên con đường tự tìm đến cái chết.

Trong kiếp trước, cha mẹ Tịnh luôn “không gây phiền toái cho mọi người”.

Không bao giờ mở miệng xin ai, vì vậy đừng thử thách nhân tính, thử thách nhiều lần chắc chắn mối quan hệ sẽ sụp đổ.

Đêm nay cha mẹ Tịnh chắc chắn sẽ buồn, ngày mai có lẽ không chỉ buồn mà còn nghi ngờ cuộc sống, nghĩ đến đây cô cảm thấy khá hào hứng, à không, thực sự rất buồn.

“Ôi, để trưởng thành thì luôn phải trả giá, có đau đớn thì mới hiểu ra được.”

Tịnh Thù trở về phòng ngủ, trước tiên cô vào không gian kiểm tra tình trạng sống của lương thực.

Lợn đen ăn xong cám rồi ngủ, bò và cừu ở cùng nhau rất yên bình, thỉnh thoảng đổi tư thế.

Những chú thỏ nhảy qua nhảy lại, không gian hoạt động rất rộng lớn, phân thỏ rải khắp nơi.

Điều bất ngờ là chim cút đã đẻ được hai quả trứng, còn đang ấp trứng.

Ông chủ nói ánh sáng có thể cải thiện tỷ lệ đẻ trứng của chim cút, ánh sáng trong không gian rubik rất đầy đủ, nó tự thân đã là nguồn sáng rồi.

17 con gà thực sự là cảnh tượng thê thảm không thể nhìn, khắp nơi đều là phân gà, 2 quả trứng được đẻ ra còn bị giẫm nát và ăn mất, Tịnh Thù một lát phải nghĩ cách khác mới được.

Cô gắn số thứ tự lên mỗi chai nước suối, cắt áo sơ mi trắng thành dải vải và viết số thứ tự tương ứng lên đó.

Trước tiên cho bò cái, cừu cái, lợn cái ăn 1 giọt linh tuyền pha với 250 gram nước khoáng, cho bò đực, cừu đực, lợn đực ăn 1 giọt linh tuyền pha với một lít nước khoáng.

15 con gà mái thì từ 1 giọt linh tuyền pha thêm 100 gram nước, 1 con gà trống uống linh tuyền, 1 con gà trống không uống linh tuyền.

Tịnh Thù muốn xem sự khác biệt và tuổi thọ của chúng như thế nào.

Vịt, thỏ, chim cút cũng được đánh số, theo số thứ tự cho uống nước khoáng.

Tịnh Thù muốn thử nghiệm xem các loại động vật có tuổi thọ khác nhau uống cùng tỷ lệ linh tuyền sẽ có sự khác biệt ra sao.

Sau khi đánh số, cô buộc dải vải lên cổ mỗi con vật trong không gian, sau đó đặt nước khoáng vào phần chứa thức ăn, Tịnh Thù khống chế nước đổ thẳng vào miệng bò.

Cảm giác của con bò có lẽ là bất ngờ khi miệng bị mở ra, một lượng nước bất ngờ trôi qua cổ họng vào bụng.

Kiểu: Nói ra có thể bạn không tin, nhưng mà nước tự nhiên chui vào bụng tôi này.

Thao tác của Tịnh Thù rất nhuần nhuyễn, nhanh nhẹn, một lúc sau đã cho uống hết nước linh tuyền đã pha loãng, thật đáng thương cho con gà trống số 0, không được uống gì cả.

Sáu thửa ruộng trong không gian đã bắt đầu nảy mầm, nhanh nhất đã cao vài centimet.

Nếu không phải Tịnh Thù tự mình trồng thì cô ấy cũng không biết mình đã trồng những gì.

Hết Chương 9: Thí nghiệm pha loãng linh tuyền.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kimhoang

    5226 nạp kc ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

  2. Cấp 1

    Gia Hân

    id 5662 nạp 50k lúc 13:20 check giúp mình nhé

  3. Cấp 1

    Gia Hân

    id 5662 nạp 50k lúc 15:59 chekc giúp mình nhe

  4. Cấp 1

    Susu

    Truyện hay càng đọc càng cuốn

    1. Cấp 1

      kratos01

      truyện này siêu hay nàng nhỉ :3 có phần 2 nha :3

  5. Cấp 1

    Lê Nguyễn Phương Thanh

    Mình đã mua chương rồi, nhưng đọc lại vẫn yêu cầu mua mới đọc được.

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page