Đầu óc Lục Bất Du suy nghĩ về việc phong cách quần áo của quản lý có vấn đề, anh biết nhiều người mẫu nữ cao, mặc quần áo cũng rất đẹp, có người còn là biểu tượng thời trang được yêu thích.
Công bằng mà nói, khí chất của Lục Vãn còn tốt hơn một chút.
Chỉ vì cô luôn mặc đồ nam nên trông giống con trai, nhưng không hề nữ tính, điều này rất hiếm.
Cô cũng không xấu, dáng người không vấn đề.
Theo lý thuyết, Lục Vãn mặc đồ nữ cũng không xấu, nhà họ có gen tốt!
“Ồ, em nói gì thì là cái đó.”
Lục Bất Du trả lời hờ hững.
Lục Vãn: “…”
Sao lại thế này, em trai, anh nói chuyện kiểu gì vậy?
Được rồi, phí cả công cảm động.
Cô đơn phương tuyên bố mình là con một từ bây giờ.
—
Trước đây Lục Vãn mặc áo sơ mi mua ngẫu nhiên, quần ngắn thể thao, thậm chí giày vải cũng được nhiều người khen: Đẹp là mặc gì cũng đẹp.
Không phải đâu.
Phong cách dễ thương, hoa mỹ, ngọt ngào kiểu Nhật, không hợp với chiều cao của cô chút nào.
“Do kiểu tóc! Chắc chắn là kiểu tóc!”
Lục Vãn chạy “uỳnh uỵch” lên lầu tìm tóc giả, đúng, có tóc dài sẽ không là vấn đề nữa.
Tối qua cô đã giặt sạch tóc giả, giờ đang phơi ngoài ban công.
Lục Vãn chạy ra ban công, trống trơn, không có gì?
Chẳng lẽ bị gió thổi bay rồi à?
Một loạt các tình huống bất ngờ xảy ra liên tiếp, đúng là đã nghèo lại còn gặp cái eo.
Mặt trời buổi chiều dường như càng chói lóa hơn.
Lục Vãn nghĩ, nếu bị thổi đi cũng nên rơi gần đây.
Cô dựa theo hướng gió, tốc độ gió, độ cao trong đầu tính toán, cúi người nhìn xuống lan can.
Ở bãi cỏ bên phải, có một cục đen giống như mục tiêu!
Lục Vãn chạy như gió ra ngoài, bỏ lại câu hỏi Lục Bất Du hỏi cô đi đâu sau lưng.
—
Lục Vãn đứng lại, bên trong hình như không có ai.
Căn nhà này tối qua không bật đèn.
Vậy vấn đề là, nếu chủ nhà hôm nay cũng không có ở nhà, tóc giả yêu quý của cô phải ở ngoài trời một đêm sao?
Thật tội nghiệp!
Khu biệt thự có sân vườn bán mở, tường rào và cửa thấp chưa đến nửa mét, gần như không có tác dụng phòng thủ.
Lục Vãn quan sát xung quanh vài giây, không có người qua lại.
Cô bước vào, chỉ mất mười giây thôi!
Đi được hai bước, cô dừng lại.
Góc sân có cây lê lớn, bóng cây che mát một vùng lớn, dưới gốc cây đặt ghế nằm, trên ghế có người đang ngủ.
Góc độ của đối phương rất khéo léo, cô không thấy dù đứng trên lầu hay ở bên ngoài.
Người kia trông như thiếu niên, mặc áo ngắn tay, đôi chân dài đặt trên thảm cỏ, đầu gối có vài cánh hoa trắng.
Lúc này mặt trời lặn, hoàng hôn đỏ rực chiếu lên người anh ta, Lục Vãn nhìn vài giây mới thấy rõ áo anh ta màu trắng chứ không phải hồng.
Xung quanh yên tĩnh, cô chưa kịp nghĩ xem làm gì tiếp theo, người dưới cây đột nhiên mở mắt.
Hai người nhìn nhau.
Lục Vãn ngẩn ra, dứt khoát bước đến, tự nhiên nói:
“Tôi ở nhà phía trước, xin lỗi, đồ của tôi bị gió thổi vào sân nhà anh, tôi nhặt rồi sẽ đi ngay.”
Nói xong, cô chạy nhanh đến, nhặt tóc giả trong bụi cây thấp.
“Tìm được rồi, tôi đi đây, xin lỗi vì đã làm phiền.”
Lục Vãn giấu tóc giả sau lưng, không đợi anh ta trả lời, vội vàng rút lui.
Ra khỏi sân, cô thở phào.
May mà không bị coi là kẻ trộm, cũng không bị mắng.
Lục Vãn quay lại, thấy trước cửa có xe.
Một người phụ nữ bước xuống xe, mặc áo khoác dài màu xám, quần bò ống rộng, giày cao gót đen.
Cô đã thấy người này trong ảnh, nhưng ngoài đời còn đặc biệt hơn, có vẻ xa cách nhưng không khó chịu.
Lúc này Lục Vãn đang mặc váy, cầm tóc giả, không biết có nên bước tới không.
Mẹ Lục nhanh chóng chú ý đến cô gái cách vài mét, chỉ nhìn một cái, liền lao tới ôm cô.
“Con ơi.”
… Lục Vãn bị vùi vào một nơi rất mềm mại.
Không đúng, tại sao dáng mẹ lại đẹp thế này? Cô chỉ cần mặc áo lót dày chút là được, tiện lợi quá đáng rồi.
Trong đội thể thao nhiều nam sinh, cơ ngực còn lớn hơn cả ngực cô.
Thật là vừa giận vừa mừng.
Thôi, bây giờ không phải lúc nghĩ mấy chuyện này.
Lục Vãn tưởng rằng mình sẽ cảm thấy ngượng ngùng, nhưng không phải vậy, mà ngược lại, cô lại thấy ấm áp…
Có lẽ đây chính là sợi dây liên kết máu mủ?
Cô giơ tay lên, ôm lấy lưng của mẹ.
“…Mẹ?”
Người đàn ông từ ghế lái nhanh chóng bước tới, mở rộng vòng tay ôm lấy vợ và con gái, giọng ông nghẹn ngào:
“Con đã về nhà rồi, từ nay chúng ta sẽ không bao giờ chia lìa nữa.”
“À này, mặc dù không muốn phá hỏng không khí, nhưng tại sao lại đứng trước cửa nhà ôm nhau hứng gió? Không vào nhà ăn cơm sao?”
Lục Bất Du khoanh tay nhìn ba người trước mặt.
Cha Lục buông tay ra, khẽ ho một tiếng:
“Đi thôi, chúng ta về nhà, Thư Thư, con có đói không?”
Lục Vãn ngẩn ra vài giây, mới hiểu “Thư Thư” là đang gọi mình?
“…Có chút đói ạ.”
Cả gia đình ngồi vào bàn ăn.
Mẹ Lục không ngừng nhìn con gái, mắt cha Lục đỏ hoe, cũng không nỡ rời mắt khỏi con.
“Thư Thư, con ăn cơm trước đi, đây là nhà của con. Trước đây cha mẹ đã không chăm sóc tốt cho con, thật có lỗi với con, từ nay chúng ta sẽ chăm sóc con suốt đời.”
Giọng mẹ Lục nhẹ nhàng nhưng kiên định.
Lục Bất Du nhìn cô em gái ngồi bên cạnh.
“Trước đây em tên là Triệu Dư Thư, tên thân mật là Thư Thư, em theo họ mẹ. Đúng rồi, em nghĩ xem có muốn đổi lại tên không, nhưng thật trùng hợp, gia đình nuôi dưỡng em cũng họ Lục.”
“Thư Thư, nếu con cảm thấy quen dùng rồi thì không cần đổi, Lục Vãn, ít ai dùng chữ “Vãn” này, rất đặc biệt.”
Mẹ Lục tâm lý nói.
Trong mắt bà, tên chỉ là ký hiệu, con về là tốt rồi.
Lục Vãn nghĩ một lúc:
“Không cần đổi đâu ạ, mẹ nuôi đặt cho con tên này là hy vọng việc nhận nuôi con có thể cứu vãn được trái tim của bố nuôi… nhưng hình như không hiệu quả.”
You cannot copy content of this page
Thương Thương
Ck rồi mà vẫn chưa mở được vậy ad
2 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc fanpage để được CTV hỗ trợ nhanh hơn ạ. https://www.facebook.com/truyenhomnay/
2 tháng
Nguyen Thi Truc Linh
Mình ck mà quên ghi nội dung ck ròi
4 tháng
kratos01
"Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3"
4 tháng
keinguyen2509
Tui lỡ ck mua PL mà quên ghi sửa nội dung ck rùi. Huhu. Làm sao đây mấy bà
5 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.
5 tháng
keinguyen2509
Mình ko dùng telegram áh. Mình ck lúc 19:57 ngày 26/04/2025 Nội dung lúc đó là : nguyen thi kim ngan chuyen khoan Id: keinguyen2509 Mình thấy lúc đk tài khoản thì mình có mã số 6282
5 tháng
Lya Shang
Ad ơi, hình như chương 161 bị trùng với chương 160 rồi á
1 năm
kratos01
vâng để mình kiểm tra ạ, cám ơn nàng nhìu
12 tháng
chuchu
Ngày năm chương đi ạ, tha thiết 😭
1 năm
kratos01
ahuhu, khó nàng ưi, bà dịch bả hơi bận nè :(
12 tháng